[Tất cả như cơn gió nhẹ không tiếng động, đột nhiên lướt qua bên cạnh tôi.]
Đúng vậy, Byun Baekhyun quả thật rất muốn làm một thanh niên yêu văn nghệ, mà sự thật cũng rành rành ra đó —— Văn nghệ, cũng như tham ăn – thích làm nũng – hài hước, là thuộc tính kiên trì bền bỉ mới có thể hình thành.
Lần đầu tiên gặp nhau thì quyển sách của Haruki Murakami trong ngăn kéo lật đến trang này, hiện tại vẫn dừng ở trang này như cũ.
Khi đó bắt gặp một cơn gió, mặc dù sau đó đã biết rõ thật ra là gặp một tên điên, nhưng mà người cũng đã đến rồi.
Đang ngồi trong phòng làm việc vuốt vuốt quyển sách trên tay, Byun Baekhyun tỉ mỉ hồi tưởng lại khoảng thời gian qua.
Vẫn cảm thấy cậu tốt, luôn cảm thấy cậu tốt.
Nhưng bất kể là thế nào, nếu cậu không mời tớ về nhà thì tớ sẽ không về~T vT… Mới không phải ngạo kiều! Đây là nguyên tắc, nguyên tắc!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có người gõ cửa, là y ta trực ở quầy tiếp tân.
“Bác sĩ Baekie, có người tìm cậu, còn bế một đứa bé, dáng vẻ vô cùng gấp gáp, nói nhất định muốn gặp cậu…”
Tình huống gì đây… Cảm giác như là…
“Hả? À… Gọi bọn họ vào đi…”
Suy đoán của Byun Baekhyun đã nhận được chứng thực.
“Baekie!!! Baekie!!”
“Baekie, con trai chúng ta bị bệnh rồi!”
Park Chanyeol ôm Oh Sehun, lại một lần nữa như con gió lướt vào tầm mắt Byun Baekhyun.
“Cái gì? Sao lại bị bệnh! Đưa tớ xem một chút…”
Quả nhiên y như Lu Han vạn năng đã dự đoán, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chung-ta/1853300/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.