Cũng không lâu lắm nửa lít máu đã bị rút ra khỏi người hắn, khuôn mặt của Nguyên Du hiện tại trắng nhách như mới bị đắp thêm một lớp phấn. Cả người hắn cứ lắc la lắc lư đứng không vững, bị rút năm giọt tinh huyết là đã quá lắm rồi mà còn bị rút thêm nửa lít máu nữa thì chưa ngất đi đã là may mắn. Sau khi bị rút máu, miệng vết thương đã ngừng chảy máu nhưng Nguyên Du không có ý gì là để nó chữa trị, bởi như hệ thống đã nói, huyết mạch của hắn có sức chữa trị rất mãnh liệt, vết thương cỡ này chỉ cần chưa tới năm phút là có thể khôi phục.
Hắn không làm vậy, chỉ vì một mục đích, để cho Triệu Tinh Kiếm nhìn thấy. Nguyên Du không chắc dù bản thân đã chữa trị cho cô nàng này thì tên đó có trung thành hay không, vậy nên vết thương này chính là một lời nhắc nhở nhẹ đến tên đó: ta vì nữ nhân của ngươi mà đổ không ít máu, vậy nên ngươi biết phải làm gì rồi đó. Hoặc nếu tên đó không hiểu thì vẫn để cho hắn cảm thấy áy náy. Ngoài ra, còn một mục đích nữa, đó là để cho hai tổ Thiên Tổ và Địa Tổ cũng như hai đứa đệ tử của hắn nhìn thấy, việc này là để củng cố sự trung thành của họ, vết thương này cũng sẽ như là một lời khẳng định: ta có thể vì các ngươi mà đổ máu, vậy thì các ngươi cũng phải vì ta mà đổ máu.
Không thể không nói chỉ từ một vết thương mà Nguyên Du gửi gắm vào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767593/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.