Ra khỏi Không Gian Hồn Thể, Nguyên Du vươn vai một cái, xương cốt trên người ngay lập tức giãn hết ra. Quả nhiên có cơ thể vẫn là tốt nhất, Nguyên Du nói như một ông cụ non. Cơ thể hắn hiện giờ đã hoàn toàn khôi phục lại nhân dạng, hoàn toàn không nhìn ra chút vết tích chiến đấu nào trên cơ thể cứ như chúng chưa từng tồn tại. Hệ thống tuy đôi lúc sẽ chọc người nổi điên nhưng năng suất làm việc vẫn là không chê vào đâu được. Hoạt động thử cơ thể, hắn không thấy có gì khác thường mới thở dài an tâm.
Nguyên Du hiện tại hoàn toàn lõa thể, hoàn toàn không có chút mảnh vải che thân nào, gãi gãi mông, hắn đi về phía tủ sau đó lấy đại một bộ quần áo rồi mặc lên mà hoàn toàn không nhận thức được rằng hành động gãi mông lúc nãy của hắn đã đạp đổ mọi hình tượng ngầu lòi hắn xây dựng, may mà không ai thấy chứ không Nguyên Du hẳn phải xấu hổ chết mất. Thay xong y phục, Nguyên Du mở cửa bước ra ngoài như không có chuyện gì xảy ra, hiện tại đã là buổi chiều vậy nên mặt trời cũng không quá chói, định hướng xong hắn ngay lập tức đi theo hướng đó mặc dù bản thân Nguyên Du cũng bị mù đường.
Tuy không nhớ chính xác nhưng vẫn nhớ đại khái nó nằm đâu nên Nguyên Du rất tự tin vào quyết định của mình. Bước theo con đường lát đá, Nguyên Du một mặt tươi cười như nắng ấm khiến cho không ít thiếu nữ trái tim đã không chịu ngồi im, hắn biết đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767569/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.