Lê cái thân tàn tạ về tới nhà, vừa về tới hắn đã ngã xuống, miệng há lớn thở dốc. Một lần nữa, sau khi hắn chiến đấu xong thì toàn bộ vết thương trên người hắn lại chợt bạo phát khiến hắn đau đến chết lặng. Cơn đau ập đến tứ chi bách hài, mỗi một bước chân đều nặng tựa vạn cân, từng hơi thở khi thì nóng như lửa lúc thì lại lạnh như băng, mỗi một lần thở ra hít vào hắn lại cảm tưởng như bên trong làn khí đó chất chứa hàng vạn binh khí tung hoành loạn xạ trong cổ họng, trong lá phổi của hắn. Nguyên Du chợt phun ra một ngụm máu lớn, đôi mắt chậm rãi mất đi thần thái, hắn đã ngất. Hệ thống lần này ngược lại không biểu hiện ra cái gì giống lần trước, chỉ là nhàn nhạt nói:
"Thời gian tác dụng của Long Lân Giáp đã hết, chúc kí chủ ngủ ngon!" Nói xong, không gian lại trở về tịch mịch. Nguyên Du vốn là đang phấn khởi đi về nhà, nhưng càng đến gần, thương thế của hắn lại trở nên càng nghiêm trọng, từng nỗi đau tựa như được giải phóng không chút e ngại phá nát cơ thể của hắn. Sau khi lết một quãng đường không xa không gần hắn đã trở thành một người gần đất xa trời và tình trạng cơ thể bết bát đến mức gần như không thể nhận ra nhân dạng.
Trên cơ thể của hắn không đâu là không thấy vết thương, đặc biệt là ở bắp đùi chân phải còn có một cái lỗ lớn đặc biệt dọa người. Từng vết thương trên cơ thể hắn chậm rãi đổ ra từng dòng máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767565/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.