"Tiện dân! Thấy bổn hoàng tử còn không quỳ xuống hành lễ!" Tên hoàng tử kia kiêu ngạo quét mắt khắp toàn trường. Dân đen nhìn thấy đôi mắt đó lập tức quỳ xuống, thời đại hiện tại ngoài lấy người mạnh cầm đầu thì chính là hoàng gia vương thất, vậy nên ở đây không ai dám không quỳ, ngoại trừ Nguyên Du. Hai nữ của hắn đã đi xa, còn hai đứa đệ tử mới thu kia cũng rất dễ dàng mà quỳ xuống, thậm chí ngay cả tiểu tử Lâm Vũ Thần cũng đã quỳ một chân xuống.
Tràng cảnh lập tức trở nên cô đọng, toàn trường ai cũng quỳ hoặc hạ thấp đầu, chỉ riêng một mình Nguyên Du vẫn còn đứng ngạo nghễ ở đấy đối mặt trực tiếp với tên hoàng tử. Hắn móc móc lỗ tai, khinh thường nói:
"Quỳ? Ngươi lại là cái thá gì nữa? Có một câu nói mãi không chán à!" Câu cuối đôi mắt của hắn không tự chủ được mà liếc về phía nữ nhân Diệm Lang và thân chủ của nàng. Nguyên Du thật sự không biết sáng nay bước chân trái ra trước hay chân phải ra trước mà xui hết chỗ nói, chưa ăn được cái gì đã bị bắt quỳ đến tận hai lần. Nguyên Du cũng không phải người sống ở thời đại này vậy nên một số quy tắc hắn còn chả thèm để vào mắt.
Tên hoàng tử hai mắt vô cùng khó chịu nhìn tên càn rỡ trước mắt, hắn nhớ rõ giọng nói này, đây chẳng phải là giọng khiến hắn khó chịu từ nãy đến giờ sao? Tên hoàng tử hai mắt âm trầm, gằn giọng nói:
"Ta là cái thá gì? Nói cho ngươi biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767554/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.