Vân Hồng Tuyết được Nguyên Du ôm trong lòng liền mặt đỏ tới mang tai, một chút cử động cũng không dám, đôi mắt nhắm chặt, mũi nhỏ không tự chủ được mà hít lấy mùi vị nam tính tỏa ra từ sư phụ mình, cái này lại khiến nàng xấu hổ hơn. Vân Bát Vũ bị ngã một cú đau điếng, lại nhìn thấy cảnh tượng "sư đồ" không đứng đắn đằng kia, miệng liền chảy một dòng máu cùng với một khuôn mặt bất lực. Ít nhiều gì chúng ta cũng là tử địch, cho ta thấy một chút căng thằng được không hả? Vân Bát Vũ trong lòng gào thét.
Nguyên Du thấy biểu hiện của Vân Hồng Tuyết, miệng nở một nụ cười nhẹ, đưa miệng lại gần tai nàng, hít một hơi thật sâu hương vị của thiếu nữ đang lớn, hưởng thụ mùi hương đó, Nguyên Du thở một hơi nhẹ vào tai nàng sau đó nói:
"Dục tốc bất đạt, ta trước sau đều sẽ dạy gần như toàn bộ bản sự của mình, vậy nên việc các ngươi cần là chờ đợi. Còn riêng ngươi là cố gắng lớn lên xinh đẹp một chút cho ta~" Nguyên Du nói xong, nhẹ nhàng đặt nàng xuống đất sau đó quay người bước đi, bỏ mặc lại thiếu nữ mặt đỏ đến mức thậm chí có thể thấy cả hơi nước bốc lên trên đầu nàng. Vân Bát Vũ thấy sư muội của mình bị trêu đùa, thở dài một hơi sau đó liền tiến lên an ủi:
"Ngươi đừng tủi thân, trước sau gì chúng ta đều sẽ lấy mạng hắn!" Vân Bát Vũ vô cùng chắc chắn nói. Mặc dù chính bản thân cậu cũng không biết bản thân có thể hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767551/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.