Giải quyết xong xuôi, Nguyên Du quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ Thần, thấy hắn đã sớm đem tên kia giết chết, Nguyên Du hài lòng nói:
"Ngươi nên làm như vậy, con đường ngươi đi sau này sẽ dính nhiều máu vậy nên tập cho quen từ bây giờ đi." Nguyên Du vừa nói vừa gật đầu, giọng nói vô cùng hài lòng. Con đường sau này của Lâm Vũ Thần sẽ dính rất nhiều máu vậy nên trước hay sau gì hắn cũng phải giết người thôi, chi bằng tập cho hắn ngay bây giờ để sau này có gì khỏi phải bỡ ngỡ. Lâm Vũ Thần nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Nguyên Du, trong đầu không khỏi nhớ lại tràng cảnh địa ngục lúc nãy kết hợp với cảm giác khó chịu khi lần đầu giết người Lâm Vũ Thần ngay lập tức nôn một bãi. Nguyên Du thấy hiện trạng của Lâm Vũ Thần cũng không nói gì, đây là phản ứng vô cùng tự nhiên của con người khi lần đầu giết người, ngay cả hắn khi lần đầu giết người cũng đã mất ăn cả tuần, nôn mửa liên tục khi thấy thịt, mãi sau này mới không còn bị như vậy.
"Nôn mửa xong thì dọn dẹp dùm ta, tiện thể canh cửa hang luôn." Vứt lại một câu, Nguyên Du quay lưng, đi đến bên cạnh đang ngơ ngác Cơ Thanh Huyền, vô cùng nhẹ nhàng bế nàng lên đi sâu vào bên trong hang, ngoài cửa đã có Lâm Vũ Thần canh nên cũng không lo có người đột nhập vào. Cơ Thanh Huyền bị hắn bất ngờ bế lên vô cùng muốn phản kháng nhưng lại hoản toàn vô vọng, loại thuốc chó chết kia làm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767519/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.