"Mẹ cha cái thằng nhân vật chính, bố hơi cay mày rồi nhá." Nguyên Du vừa đọc Vạn Linh Thần Giới vừa bức xúc mắng tên nhân vật chính, hắn không phải ghét tên nhân vật chính, hắn chỉ đang hơi gato mà thôi, cái tên nhân vật chính này vận khí đúng là quá mức chó táp mà, thở một hơi thôi mà cũng có đầy đủ mĩ nữ vây quanh, truyền thừa thì đi bộ chút là gặp được, sư phụ thì toàn là nhân vật máu mặt, không phải thần thì cũng là thánh. Càng đọc, hắn lại thấy càng gato với nhân vật chính, hắn ước mình chỉ cần có một nửa vận khí của tên này là được. 
Nguyên Du say mê đọc truyện mà hồn nhiên không biết điện thoài hắn đang quá nhiệt, pin đang bị phồng. Ngay khi hắn cmr nhận được có gì đó không đúng, hắn muốn vứt điện thoại qua một bên thì điện thoài hắn bị rớt ngay mặt, mà không biết ma xui quỷ khiến thế nào ngay khi điện thoại vừa cham mặt, hắn chưa kịp cảm nhận được con đau thì điện thoại phát nổ, thế là hắn hưởng dương hai mươi bốn tuổi. 
Nguyên Du hoảng sợ nhắm mắt lại, chờ đợi thần chết đến mang đi nhưng cơn đau không ập tới như hắn tưởng tượng, hắn chậm rãi mở mắt ra. Bầu trời bên ngoài, hoàn toàn là một màn đêm tĩnh mịch cùng hàng vạn ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, xung quanh hắn toàn nước là nước, Nguyên Du hoảng sợ mở to mắt, cái quái gì vậy? Ta đang ở trong phòng mà, đây là đâu, ta là ai? Hàng trăm câu hỏi liên tục chạy trong đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767479/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.