Bạch Liên Hoa cắn cắn môi hồng, mái tóc bạch kim nhẹ nhàng lay động, lắc lắc đầu nhỏ mở miệng:
“Cứ thế này cũng không phải là cách, Đại Hùng nó có lòng khao khát tự do mãnh liệt, một ngày nào đó chỉ sợ ngay cả Liên Hoa cũng không thể khuyên nhủ nó!”"
Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ oai phong lẫm liệt, vào miệng Bạch Liên Hoa lại bị gọi với hai từ “Đại Hùng", nghe như thú cưng vậy.
Bạch Liên Hoa thừa hiểu rằng Dị Thổ này đã sản sinh linh trí, đối với thế giới bên ngoài cực độ thèm khát ... phong ấn nó rõ ràng là hành vi sai trái.
Nhưng đứng ở gốc độ của một công chúa ... nếu để mất đi Dị Thổ, đồng nghĩa với căn cơ lớn nhất của Bạch Sa Hoàng Triều sẽ tổn hao, thực lực suy yếu.
Đó cũng là điều làm nàng khó xử.
Phải biết rằng, nhờ vào Dị Thổ này, mà Bạch Sa Hoàng Triều mới có được như ngày hôm nay.
Giữa lý và tình, Bạch Liên Hoa chỉ có thể chọn một ... điều này khiến một thiếu nữ thiện lương như nàng cảm thấy dần vặt, canh cánh trong lòng, chưa bao giờ dễ chịu.
“Hoàng muội, Dị Thổ cung cấp toàn bộ lực lượng để tạo nên Địa Cảnh, giúp tu sĩ Thổ Hệ của Bạch Sa Hoàng Triều chúng ta có hoàn cảnh tu luyện tốt nhất ... không thể để nó tự do roi đi được!" Bạch Liệt thấy biểu tình của Bạch Liên Hoa, lên tiếc nhắc nhở.
"Không sai, thậm chí ngay cả Công Pháp của chúng ta tu luyện đều là do tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3745133/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.