Hiển nhiên Hải Cung vẫn cho rằng Lạc Nam là người thu hồi Cầm Hải Xích, mặc dù không hề có bằng chứng thuyết phục ...
Lạc Nam ra vẻ thản nhiên như không, chẳng thèm trả lời ...
“Khá lắm, anh hùng xuất thiếu niên a ... bất quá cũng chỉ là thiếu niên mà thôi ... " Hải Ứng Thiên cười nhạt một tiếng, cùng nhi tử biến mất ...
"Chúng nói gì với ngươi?" Diễm Nguyệt Kỳ nhướn mày, nàng biết Hải Ứng Thiên truyền âm cho Lạc Nam nhưng không nghe được ...
“Chó sủa mà thôi, nàng đừng để ý ... " Lạc Nam mỉm cười nắm lấy tay nàng vuốt ve ...
“Chúng ta đi ... " Diễm Nguyệt Kỳ gật đầu, đã có Tinh Linh Hộ Vệ đến dẫn đường ...
Lạc Nam đang định theo nàng, nhưng âm thanh khác cất lên khiến bước chân hắn sựng lại ...
"Phó cốc chủ Đan Cốc - Đan Vô Hành đến ... "
Hai thân ảnh xuất hiện giữa không trung, một già một trẻ ...
Lão già một thân đạo bào lấp lánh như tinh tú, khí thế bàng bạc như sơn, toàn thân nồng đậm mùi đan dược thơm ngát, lan tỏa bát phương ...
Sau lưng hắn là một thanh niên diện mạo anh tuấn nho nhã, giữa hai đầu lông mày ẩn chứa vẻ kiêu ngạo, mái tóc đỏ rực tung bay, tu vi Luyện Hư Trung Kỳ không hề giữ lại chút nào, hiển nhiên là một kẻ cao ngạo ...
Á Liên Nga lập tức bước đến chào hỏi ...
"Có cả Đan Cốc sao?" Lạc Nam hơi kinh ngạc, thời gian qua hắn có tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3738354/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.