🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Chỉ cần chinh phục được nó, lão bà tặng cho ngươi xem như quà ra mắt ... "

"Có chắc chắn không?" Lạc Nam nắm tay Băng Lam Tịch lo lắng hỏi ...

Một kiện pháp bảo đầy rẫy sát khí như vậy nhất định có linh tính kiêu ngạo của nó, lại không phải hàng của Hệ Thống, muốn nó nhận chủ nhất định phải gặp thử thách ...

Lam Tịch chỉ là Luyện Hư Trung Kỳ, hành động có phần liều lĩnh ...

Không giống với Thất Hải Huyền Cầm, kiện pháp bảo kia sinh ra là giành riêng cho Nhân Ngư tộc, vì thế mặc dù đẳng cấp của nó còn chưa rõ, nhưng sẽ không phản kháng lại Linh Lung cùng U Quỳnh các nàng sử dụng ...

"Ngoài Cổ Cầm thì Trường Kiếm chính là vũ khí yêu thích nhất của thiếp, dù thế nào thiếp nhất định sẽ không bỏ qua nó ... " Băng Lam Tịch kiên định đáp ...

Tộc trưởng phu nhân hài lòng gật đầu, nhìn sang đám đông bên cạnh khoác tay một cái ...

Đám người chưa kịp định thần đã bị cuốn bay mất dạng, hiển nhiên quá trình nhận kiếm này càng ít người biết càng tốt ..

Băng Lam Tịch hít sâu một hơi, bàn tay nắm lấy chuôi kiếm, đem một giọt máu nhỏ vào muốn nhận chủ ...

ÂM ...

Trong khoảng khắc đó, một vùng trời cấp tốc hóa thành băng, cơ thể thon thả của Băng Lam Tịch bắt đầu bị kết thành băng khối ...

Nàng tu luyện Băng Linh Lực, nhưng lúc này lại bị đóng băng, quá mức kinh khủng ...

Thanh kiếm mãnh liệt lơ lửng, rung mạnh trong tay Băng Lam Tịch ...

Lạc Nam hơi lo lắng siết chặt nắm tay, nếu có gì ngoài ý muốn hắn sẽ lập tức cứu viện ...

Sắc mặt hồng hào của nàng trở nên tái nhợt không còn chút máu, thanh kiếm kia sắp lao khỏi tay nàng ...

Cắn chặt răng, lại thêm một tay nắm lấy chuôi kiếm ...

Keng keng ..

Thanh kiếm ù ù rung động, mái tóc đen tuyền của Lam Tịch bắt đầu xuất hiện từng bông hoa tuyết ...

Chưa dừng lại ở đó, không gian xung quanh nàng cấp tốc bị cắt gọt thành từng mảnh, nhát cắt trơn nhẫn rợn cả tóc gáy ...

Lạc Nam cảm thấy nếu Mộc Quy ở trước một kiếm này nhất định sẽ bị trảm làm đôi hết sức đơn giản ...

Uy lực của nó vượt xa Tử Mộc Kiếm của Mộc Tử Âm quá nhiều ...

Phốc ...

Kiếm khí chém trúng thân thể Băng Lam Tịch, Tuyết Băng Y hắn tặng cho nàng lập tức bị chém nát bấy ...

Chỉ là Địa Cấp Y Phục làm sao có thể phòng ngự trước Chân cấp?

Để lộ thân thể hoàn mỹ băng cơ ngọc cốt của nàng ...

Lạc Nam rốt cuộc hiểu vì sao Tộc trưởng phu nhân đem người xung quanh đuổi đi hết, tránh tiết lộ cảnh xuân ...

Quầy hàng được Tộc trưởng phu nhân dùng kết giới bảo vệ, duy chỉ có quang cảnh xung quanh dần dần trở nên hoang tàn ..

Băng Lam Tịch như cành liễu lung lay trong gió, thân thể trắng nõn yêu kiều lan tràn các vết kiếm dữ tợn, bất quá chúng nó lại bị đống băng, máu tươi không thể chảy ra ngoài, hết sức khốc liệt ...

Khác với khả năng gây "vết thương sâu" của Tử Mộc Kiếm, thì thanh kiếm này có khả năng đóng băng da thịt của người bị chém, thậm chí đóng băng cả máu huyết bên trong cơ thể ...

Thời gian dần trôi, xung quanh nàng đã lan tràn vô số khe nứt không gian như một mạng nhện khổng lồ, mặt đất triệt để kết thành băng, đầy rẩy cái vét chém sâu không thấy đáy ...

Băng Lam Tịch lúc này đã nằm dài dưới đất, khí tức biến ảo chập chờn, thê thảm đến cực điểm ...

Chỉ là đôi tay vẫn đang kiên trì nắm chặt chuôi kiếm, mặc cho nó điên cuồng giãy giụa ... bộc phát kiếm khí trong suốt không ngừng tàn nhẫn phá hủy cơ thể nàng ...

Lạc Nam trái tim rỉ máu, hắn không thể tin được xú bà nương của mình lại có ý chí khủng bố đến như vậy, rốt cuộc không nhịn được muốn ra tay can thiệp, hắn muốn đem thanh kiếm này đoạt vào Linh Giới Châu, ra sức trấn áp nó ... xem còn dám ngỗ nghịch hay không?

“Đừng hồ đồ, đây là quyết định của nàng ấy ... " Tộc trưởng phu nhân một chưởng đem Lạc Nam đẩy lùi, nàng rất thưởng thức nữ nhân kiên cường như Băng Lam Tịch ...

"Ta mặc kệ ... " Lạc Nam gầm thét, Đế Diễm điên cuồng vận chuyển, muốn đem thanh kiếm cứng đầu nghiền thành mảnh vụn ...

Chỉ là rất nhanh hắn không tiếp tục làm thế ...

Bởi vì thanh kiếm kia đã ngoan ngoan nam im trong tay Băng Lam Tịch, thậm chí cả khí tức của nó cũng hòa hợp cùng nàng, cả hai như là một thể vậy ...

"Nha đầu này thành công rồi ... tiểu tử, nàng rốt cuộc có thân phận gì?" Tộc trưởng phu nhân nhìn sang Lạc Nam tò mò hỏi ...

Luyện Hư Kỳ bình thường không thể làm được như vậy, máu huyết của Băng Lam Tịch thậm chí có dấu hiệu kết băng, đau đớn không cần nói cũng biết ...

"Con bà nó, sau này không thể cho các nàng liều lĩnh như vậy ... " Lạc Nam âm thầm cắn răng ...

Băng Lam Tịch khó khăn nhìn lấy hắn, yếu ớt động lấy đôi môi trắng bệch khô nứt, cố gắng mỉm cười thủ thỉ:

“Phu quân, chàng đặt tên kiếm này cho thiếp nhé!"

Nói xong, triệt để ngất đi ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.