Trong lúc nhất thời, hắn có phần tò mò về thân phận của nàng ...
"Đáng ghét ... sao tay chân Minh Nguyệt không thể động đậy?" Côn Minh Nguyệt la oai oái, thân thể trần truồng gợi dục nằm im một chỗ, nước mắt sắp tràn ra ...
"Lạc Nam, huynh đừng khi dễ tỷ ... " Hải Linh Lung lườm liếc hắn ...
Lạc Nam nhún vai, giải trừ lực lượng với Côn Minh Nguyệt, nàng uẩy khuất chạy ra sau lưng Linh Lung, cắn cắn môi nhìn hắn, bộ dạng ta thấy mà yêu ...
"Đừng lo, tỷ đừng nghịch ngợm Lạc Nam sẽ không làm gì tỷ ... " Hải Linh Lung nhẹ giọng an ủi ...
Côn Minh Nguyệt gật đầu, tò mò nhìn hắn chớp chớp mắt, cảm thấy người này không có gì thú vị, vội vàng chạy đến giường ngọc trai nằm xuống lăn lộn ...
Chơi một lát lại nắm ngủ say sưa, quả thật không khác gì đứa trẻ ..
"Minh Nguyệt rốt cuộc bị gì? Sao lại ảnh hưởng đến tâm trí nặng như thế?" Lạc Nam hướng Linh Lung cùng U Quỳnh mở miệng ...
Hai nữ nhìn nhau lắc đầu, với tu vi của các nang làm sao biết được? chỉ biết Linh trí của Minh Nguyệt gặp chuyện gì đó mà thôi ...
“Thiếp chỉ biết tiếng hát của bọn thiếp có công dụng nhất định, vì ngay từ đầu Minh Nguyệt chỉ như trẻ sơ sinh không biết thứ gì, nhờ nghe tiếng hát của bọn thiếp trong thời gian dài, mới có tâm tính như một đứa nhỏ vài tuổi, lại đồng thời nhớ ra tên của mình ... như vậy đã đỡ hơn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3735926/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.