Bất quá bài thơ này của hắn mặc dù dùng từ ngữ thô bỉ không chịu nổi, nhưng hàm ý rõ ràng là ám chỉ những kẻ không làm mà muốn có ăn, thì tốt nhất nên ăn ...
Ám chỉ rất tốt Trầm Quyết cùng Trầm Chí lúc này ...
"Hắn rốt cuộc là kẻ vô sĩ, hay là kẻ có thực tài?" Ái Tâm trong lòng bị tò mò bao phủ, nhìn Lạc Nam bằng ánh mắt rực sáng ...
"Đừng nhìn ta như vậy, bài thơ này là của một vị tiền bối để lại ... ta chỉ đạo văn để dành tặng cho hai tên đầu trộm đuôi cướp mà thôi ... " Lạc Nam nhún vai nói ..
“Phốc ... "
Trầm Chí rốt cuộc không nhịn được bị Lạc Nam nhục nhã, triệt để phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt trắng nhợt ...
"Ngươi trở về, ta sẽ để kẻ này sống không bằng chết ... " Trầm Quyết nghiến răng ken két ... lồng ngực phập phồng khiến hắn hận ý thao thiên ...
Là một kẻ leo từ thấp đến cao, trải qua không ít chuyện, thậm chí khi xưa vị hôn thê bỏ theo người khác cũng không khiến hắn nhục nhã như hiện tại ...
Trầm Chí gật mạnh đầu, thật sự hắn không chịu nổi nữa, thân hình thoát một cái biến mất dạng ...
Ái Tâm và Lạc Nam cũng mặc kệ, Trầm Chí chỉ là con tép mà thôi, không đáng để nhắc tới ...
Chỉ cần xử đẹp tên Trầm Quyết này, ngay cả Trầm gia cũng theo đó suy tàn ..
“Lôi Thiên Thuấn ... "
Trầm Quyết không muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3734090/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.