Lúc này tiến lại gần sau lưng giai nhân ...
“E hèm ... chào nàng ... " Hắn cố gắng dùng giọng điệu ôn hòa nhất có thể ...
“Tinh ... "
Cầm âm đứt đoạn, bờ vai mềm mại khẽ run ...
"Ta ... không phải người xấu ... " Lạc Nam bổ sung một câu ...
Thân ảnh mỹ nhân quay phắt người lại ...
"AAAAAAAAAAAA"
Đôi mắt xanh thẩm như đại dương xanh trợn tròn, môi đỏ xinh xắn hét ầm lên ... tràn đầy kinh hãi ...
Đuôi cá cùng đôi tay liên tục bơi về phía sau, cổ cầm trong tay cũng bị nàng đánh rơi xuống đất ...
Cũng may Lạc Nam đã sớm bố trí cách âm, tiếng hét của nàng không kinh động ra bên ngoài ...
Vừa chứng kiến diện mạo kia, trái tim hắn rung lên, đồng tử co rụt, hiện lên vô tận kinh diễm ...
Đẹp ... tuyệt phẩm nhân gian ... không, nàng là bảo vật của biển cả ...
Một loại xinh đẹp rất khó dùng từ ngữ diễn tả như thế nào ... có lẽ “Nghiêng nước nghiêng thành" miễn cưỡng để miêu tả ...
Mái tóc hoàng kim mượt mà như tơ, mắt tròn mi cong, tròng mắt màu lam thâm thúy như biển rộng, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, mũi quỳnh cao thẳng nằm trên đôi môi mộng, tất cả đều đáp ứng chuẩn mực của vẻ đẹp Tây phương điển hình ...
Thân trên của nàng trong trắng mịn màn, bầu ngực có quy mô nảy nở, chỉ là được hai mảnh vỏ sò che lắp đi nụ hoa mê người đó ...
Giữa điểm tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3730425/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.