Chương trước
Chương sau
“Thật đẹp ... đây là lần đầu quan sát biển cả một cách rõ ràng mà thoải mái như vậy ... " Tiêu Thanh Tuyền hai mắt tỏa sáng, hết nhìn đông lại nhìn tây, thích thú đánh giá ...

Lạc Nam cũng cảm thấy thú vị trước loại trải nghiệm này, hắn bắt gặp một con Cá Mập, ở kiếp trước nổi danh là kẻ săn mồi, đứng top đầu chuỗi thực vật dưới biển, hiện tại đột ngột bị một con Thủy Quái có hình dạng Cua có tu vi Tứ Giai một càng cắt thành hai nửa, dễ dàng vô cùng ...

Hai người vẫn liên tục đi xuống, ngẩng đầu nhìn lên có thể thấy biển cả đang trôi nổi trên đỉnh đầu, nhưng lại không chạm vào một sợi tóc của cả hai ...

(Có thể hiểu là Ty Thủy Châu hình thành một quả bong bóng lớn bảo vệ hai người bên trong, nước biển không thể xuyên qua bong bóng)

Lạc Nam quay sang Tiêu Thanh Tuyền, cười trêu hỏi:

"Tuyền nhi, có khi nào chúng ta may mắn diện kiến các Mỹ Nhân Ngư không?”

"Mỹ Nhân Ngư? Là thứ đồ gì?" Tiêu Thanh Tuyền tò mò hỏi, bộ dạng ngây thơ vô số tội ...

"Ách ... " Lạc Nam trừng mắt, chẳng lẽ một nơi có nhiều chủng tộc như Hải Châu Đại Lục lại không có Mỹ Nhân Ngư?

Hắn hơi nghĩ nghĩ, cố gắng miêu tả cho nàng hình dung:

"Mỹ Nhân Ngư chính là nữ tử rất xinh đẹp, có tiếng hát mê hồn ... bất quá các nàng không có chân, thay vào đó là đuôi cá sặc sỡ, là mỹ nhân của biển, tượng trưng cho cái đẹp và bí ẩn ... "

"Ồ? Có chủng tộc như vậy sao?" Tiêu Thanh Tuyền bị kinh ngạc trước trí tưởng tượng phong phú của Lạc Nam ...

"Theo lời nói của hắn thì đó chính là Nhân Ngư Tộc, bất quá chủng tộc này chỉ toàn nữ tử, thực lực lại không quá mạnh, chỉ chuyên phụ trợ cho việc tu luyện, bị xem là nô lệ của các chủng tộc khác, vì thế đã tuyệt chủng rất lâu rồi ... "

Âm thanh êm tai của sư phụ nàng vang lên giải thích, Tiêu Thanh Tuyền vội vàng đem lời này nói lại cho Lạc Nam ...

"Tuyệt chủng? Sao có thể như vậy?" Lạc Nam giận dữ nói, sắc mặt hết sức khó coi, một chủng tộc tuyệt vời chỉ có trong thần thoại kiếp trước của hắn lại tuyệt chủng ... quá mức khốn kiếp ..

Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, độ sâu hạ xuống đã tiếp cận vạn trượng ...

Màu nước dần trở nên tối đen như mực, bất quá với khả năng quan sát của tu sĩ, chuyện này không gây ảnh hưởng quá lớn cho hai người ...

Lực ép của nước biển nơi đây rất khủng bố, Lạc Nam có thể cảm nhận màn chắn bên ngoài của Ty Thủy Châu hơi có chút rung rẩy, bất quá vẫn dùng được ...

"Nhìn kìa!" Tiêu Thanh Tuyền đột ngột chỉ về một hướng ...

Lạc Nam xoay người nhìn theo, Thấu Thị Vạn Lý mở ra ...

Trong mắt hai người là một gia hỏa toàn thân màu trắng, thân thể trơn trượt, đôi mắt to như đèn lồng, vô số xúc tua ngo ngoe xung quanh nó đang siết chặt một con cá xấu số ...

"Là Chương Ngư (Bạch Tuột) ... " Lạc Nam cười nhếch miệng ...

"Xem ra chúng ta đến đúng chổ rồi, bất quá gia hỏa trước mắt chỉ là Tứ giai mà thôi ... còn chưa đủ ... " Tiêu Thanh Tuyền gật đầu ...

"Tiếp tục xuống sâu hơn ... "

Không biết đã sâu đến mức nào ...

"Nhân loại ... đây không phải nơi các ngươi nên đến!"

Một thanh thanh òm òm vang lên uy hiếp, theo sau đó là một xúc tua cự đại như thân cổ thụ dẻo dai, hướng về hai người nện tới ...

"Chính là Ngũ giai Chương Ngư, đúng mục tiêu cần tìm!" Lạc Nam cười nhạt ...

Ma Tiêu Thanh Tuyen cang là không noi không rang, Cự Đao xuất hiện trên tay, U Minh Quỷ Hỏa hừng hực trên thân Đao, thò tay ra khỏi vòng bảo hộ của Ty Thủy Châu, hướng về xúc tua kia trảm đến ...

XÈO XÈO XÈO ...

Nước biển đột ngột sôi sùng sục trước uy lực của U Minh Quỷ Hỏa, mang theo âm thanh rầm rú thê lương của vạn quỷ thét gào, dễ dàng đem xúc tua kia chém đứt ...

"AAAA, Đây rốt cuộc là Hỏa gì?" Con Chương Ngư gầm lên sợ hãi, nó quanh năm sống dưới đáy biển sâu làm sao có thể nhận ra Dị Hỏa?

Trong lúc nhất thời, chỉ cảm thấy vô số quỷ hồn đeo bám xung quanh mình rào rống, không ngừng gặm nhắm cơ thể nó, Chương Ngư tức giận gầm thét, thân hình khổng lồ nâng lên xúc tua đập phá, muốn tiêu diệt đám quỷ hồn đột ngột xuất hiện ám mình này ...

"Khặc khặc khặc ... "

Âm thanh dữ tợn của các quỷ hồn đeo bám tâm trí Chương Ngư, từng thanh xúc tua của nó đập cho đám quỷ hồn gào khóc tan rã, nhưng vừa mất con này thì con khác xuất hiện, làm Chương Ngư cảm thấy thần trí mình như phát điên ...

Bên ngoài, Lạc Nam nhìn thấy con Chương Ngư ngũ giai sơ kỳ đang đập loạn xạ vào nước biển trống không, không cần nói cũng biết tên này đã triệt để lâm vào ảo giác do U Minh Quỷ Hỏa mang lại ...

"Do Chương Ngư thần trí không cao, đổi lại là nhân loại không thể mê hoặc bọn hắn lâu như vậy, thậm chí có người lập tức thoát khỏi cũng là bình thường ... " Tiêu Thanh Tuyền thấy Lạc Nam kinh ngạc mở miệng giải thích:

“Hơn nửa U Minh Quỷ Hỏa chỉ có thể khiến đối phương lâm vào ảo giác một cách bất ngờ, nếu lần sau đối phương đã có sự đề phòng, mặc kệ đám Quỷ Hồn cũng chẳng ảnh hưởng gì ... "

Lạc Nam gật đầu, cảm thấy uy lực của Dị Hỏa top 7 như vậy đã rất khủng bố rồi, trong quá trình chiến đấu lơ là một giây đã là sơ hở trí mạng, huống chi lâm vào ảo giác thời gian dài như vậy? người có U Minh Quỷ Hỏa hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng, thay đổi chiến cục a ...

Chưa kể độ tàn phá của Dị Hỏa này cũng rất cao, chỉ thấy con Chương Ngư đáng thương đã bị đốt cháy một nửa cơ thể, Tiêu Thanh Tuyền lại một Đao trảm xuống, dễ dàng kết liễu tính mạng nó ...

"Tuyền nhi của ta cũng là thiên tài tuyệt thế nha, không ngờ vượt cấp giết yêu thú dễ dàng như vậy!" Lạc Nam nhân cơ hội mở miệng cười khen ngợi ...

“Hừ, còn không mau thu Yêu Đan?" Tiêu Thanh Tuyền xấu hổ sẳng giọng ...

Lạc Nam nhanh nhạy cầm theo Ty Thủy Châu, bàn tay bao trùm Dị Hỏa dễ dàng xuyên thủ đầu Chương Ngư, thu lấy Yêu Đan của nó ...

"Một viên, vẫn còn 6 viên nữa!" Tiêu Thanh Tuyền cười nói ...

Yêu thu đều có lãnh địa của riêng mình, Chương Ngư cũng không ngoại lệ, muốn tìm một con Chương Ngư khác phải đến khu vực khác, bởi nơi này chính là địa bàn của con Chương Ngư vừa chết khi nãy ...

Hai người tiếp tục di chuyển ở đáy biển sâu ...

ĺt lâu sau ...

“Chết!"

Lạc Nam tay cầm Bắt Đẩu Cung, dùng Dị Hỏa dễ như ăn cháo bắn xuyên đầu một con Hóa Thần Trung Kỳ Chương Ngư, một lần nửa khiến ngàn dặm biển sâu sôi dữ dội ...

"Viên Yêu Đan thứ hai ... nàng cứ để ta ra tay, có Bắc Đẩu Cung dễ như ăn cháo vậy!" Hắn nhìn Tiêu Thanh Tuyền cười đắc ý ...

"Sư phụ trong cơ thể dạy ta Luyện Đan và Khống Hỏa, sư phụ tại truyền thừa ở Khảo Hạch Thứ Hai dạy sử dụng Đao Pháp và Khả Năng Phòng Ngự ... đối với tấn công tầm xa bản thân ta cũng rất lợi hại đấy!" Tiêu Thanh Tuyền không phục hừ một tiếng ...

"Được rồi, lát nữa cho nàng ra tay ... " Lạc Nam không sao cả gật đầu ...

“Ồ, là thứ gì kia? mau đến gần!”

Răng Rắc ...

Thời gian quá lâu khiến toàn bộ thân thuyền đả mục nát, hai người vừa lên lập tức làm vô số sinh vật nhỏ bị hù dọa lẫn trốn mất dạng, gỗ dưới chân vỡ vụn thành từng mãnh ...

"Xem kìa ... " Lạc Nam chỉ vào một góc khuất trong căn phòng rộng rãi nhất của chiến thuyền ...

Tiêu Thanh Tuyền vừa nhìn qua, ánh mắt lập tức co rụt lại, hoảng sợ ôm chặt lấy cánh tay hắn ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.