Âm thanh khàn khàn từ miệng cự nhân phát ra, bầu trời cấp tốc trở nên u ám, từng đám mây xoay vòng dữ tợn ...
Đôi tay khổng lồ của hắn khuấy đảo không gian, ngay cả Phong Đao của chính hắn cũng vỡ nát ...
Bão tố ùa về, ngay cả biển cả cũng bị cuốn theo nó ...
Lạc Nam ánh mắt co rút lại, hắn từng nhìn thấy không ít Phong hệ vũ kỹ, nhưng đây có lẽ là loại cường đại nhất ...
Bởi vì cơn bão do người này tạo ra có phạm vi quá lớn, che phủ cả một vùng trời, vô số động vật dưới biển thậm chí bị nghiền nát thành máu, không biết chuyện gì xảy ra ...
Rốt cuộc, ba loại công kích va chạm vào Phong Vũ Hoàng Vân ...
...
Im ång ...
Không có âm thanh va chạm phát ra, hay nói đúng hơn là giác quan tạm thời bị phong bế ...
Đôi tai Lạc Nam rỉ máu, lập tức trốn vào Linh giới Châu ...
Hắn đủ sáng suốt để biết rằng với tu vi của mình, nếu để bị dư ba ập trúng dù mình không chết cũng trọng thương ...
Chỉ có Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh là Luyện Hư Kỳ mới đủ sức đối kháng ...
Trong tình huống này cũng đã không kịp mang theo các nàng tiến vào Linh Giới Châu ...
Qua vài hô hấp sao, thân hình hắn một lần nửa tiến ra ngoài ...
Khóe mắt Lạc Nam co rút lại ...
Trước mặt hắn nào đâu là biển cả yên bình như vừa rồi?
Máu của động vật biển chết trong cuộc chiến này đỏ thẩm một vùng, sóng thần vẫn còn nhấp nhô lên xuống do dư ba còn sót lại ..
Mà Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh một mặt trắng bệch nằm trên mặt biển ...
"Nhã nhi, Khanh nhi ... " Lạc Nam trái tim như muốn rỉ máu, hoảng loạn bay đến, lần lượt ôm các nàng vào trong ngực ...
Ngồi bệch trên mặt biển lớn ...
Hắn xem các nàng như cành vàng là ngọc, nhìn hai nữ bị thương làm sao có thể không đau nhứt?
Có trời mới biết hắc y nhân kia một khi dốc hết thủ đoạn lại khủng bố như vậy ...
"Khụ khụ ... thiếp không sao ... chỉ bị nội thương một chút!" Cơ Nhã mỉm cười cho hắn yên tâm ...
"Ta ... cũng không sao, chỉ cần một thời gian tịnh dưỡng là ổn ... " Thủy Nương Khanh hữu khí vô lực nói ...
Lạc Nam con mắt đỏ bung, cui đầu hon liên tuc vao mat hai nữ, vừa hon vừa lẩm bẩm:
“Là ta quá yếu, là ta vô dụng ... các nàng vì ta mà chịu khổ ... "
"Ngốc ... chàng mới tu luyện có vài năm, bọn thiếp đã tu hàng trăm năm, sao có thể so sánh như vậy?" Cơ Nhã yêu thương vuốt ve má hắn ...
Hai người có Khế ước, nàng cảm nhận được tự trách trong lòng hắn ...
Lạc Nam lắc đầu không nói, móc ra Liệu Thương Đan lần lượt bỏ vào môi các nàng, tạm thời áp chế một phần thương thế ... Luyện Hư đại chiến Liệu Thương Đan không thể chữa trị hoàn toàn ...
Ôm hai nữ đến thân thể hắc y nhân đang thê thảm trôi trên mặt biển ...
Người này toàn thân lở loét, có thể nhìn thấy bạch cốt lòi ra ngoài ...
"Rốt cuộc kẻ này là ai? Pháp bảo kinh người, vũ kỹ thiên cấp, thủ đoạn ẩn giấu cao siêu, lại thêm Cuồng Bạo Đan, thân phận nhất định không đơn giản ... " Cơ Nhã yếu ớt lẩm bẩm ...
Thủy Nương Khanh cũng tò mò nhìn xuống ...
"Lột mặt hắn không phải rõ sao?" Lạc Nam không chần chờ, đem mặt nạ trên mặt Hắc y nhân lột xuống, đương nhiên quen tay thu lấy nhẫn trữ vật của đối phương ...
Trong mắt ba người là một trung niên diện mạo trông khá anh tuấn, chỉ là gương mặt oán hận đến mức vặn vẹo và trắng bệch của hắn lúc này khiến dáng vẻ trở nên xấu xí hơn nhiều ...
"Ngươi là ai?" Lạc Nam lạnh giọng quát ...
"Phì, tiểu súc sinh ... ông trời thật thiên vị ngươi, bên cạnh ngươi luôn có nữ nhân tuyệt mỹ bảo hộ!" Nam tử trung niên oán hận phun một ngụm nước bọt ...
"Chuyện đó liên quan gì đến ngươi? Có giỏi thì tìm thê tử giống ta đi!" Lạc Nam khinh thường nói, tên này chỉ biết một mà không biết hai ...
Lạc Nam hắn mặc dù thật sự được các thê tử bảo vệ, nhưng hắn hy sinh vì các nàng như thế nào? Chỉ có bản thân các nàng là hiểu rõ nhất ...
Người ngoài nhìn vào cứ cho là Lạc Nam may mắn, cảm thấy ghen tị với hắn, nhưng thứ mà hắn bỏ ra cho các nàng, liệu nam nhân thiên hạ này ai làm được như vậy?
Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh đương nhiên có cùng suy nghĩ với Lạc Nam, khinh bỉ nhìn nam tử trung niên ...
Đường đường là Luyện Hư Trung Kỳ, lại ghen tị với Lạc Nam chỉ vì các nàng sao?
“Hừ, ngươi có bao nhiêu nữ nhân ta không quan tâm ... nhưng Bách Diện là nữ thần trong lòng ta, ngươi lại dám cùng nàng dây dưa ... ta hận không thể ăn thịt uống máu ngươi ... " Nam tử trung niên khàn giọng quát ...
"Mộng Ảnh?" Lạc Nam lẩm bẩm, chợt hắn cười lạnh: "Thì ra là ngươi? Đường đường là một lão sư của Thánh Linh Học Phủ, ra tay ám sát một tân sinh? Trách không được Mộng Ảnh không thèm liếc mắt nhìn ngươi ... "
Lạc Nam rốt cuộc nhớ lại, nam tử trung niên này là một lão sư của Thánh Linh Học Phủ ... có mặt trong ngày lễ Khai giảng ...
Không ngờ người này vì Tần Mộng Ảnh, mà bí mập đến Biển Tây ẩn nấp từ trước, nhằm nhân cơ hội ám sát hắn ...
Dù sao thì tin tuc Lac Nam nhan nhiem vu o Bien Tay tai Thanh Linh Học Phủ không phải điều bí mật ...
Với thân phận lão sư của tên này, điều tra không phải chuyện khó ...
“Đúng là hồng nhan họa thủy, Mộng Ánh của ta nếu biết được không biết có cảm tưởng gì ... " Lạc Nam lắc đầu thở dài ...
"Không cho ngươi gọi tên của nàng!" Trung niên nhân oán độc gầm lên: "Kẻ trăng hoa như ngươi không xứng với Bách Diện ... "
"Ngu xuẩn, lão tử đã sớm cùng Mộng Ảnh cây lá liền cành, ngươi còn ôm mộng hảo huyền!" Lạc Nam tức giận đạp một chân lên mặt tên này ...
"Không ... ngươi gạt ta ... ngươi rốt cuộc có gì tốt? sao Bách Diện lại cùng ngươi?" Trung niên nhân như phát điên liên tục đặt câu hỏi ...
Lạc Nam mở to mắt, linh hồn của Luyen Hư Trung Kỳ khiến hắn cảm thấy thư thái khắp người ... tu vi Hồn Lực có tiển triển đáng kể ...
Đột phá Nguyên Anh Viên Mãn Hồn Tu không còn quá xa nữa ...
"Đi, chúng ta vào nhà!"
Trước ánh mắt kinh ngạc của Thủy Nương Khanh, thân ảnh ba người biến mất ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]