Chương trước
Chương sau
Hỏa Phượng Hoàng cũng theo đó tan biến ...

Tất cả chỉ còn lại biển cả mênh mông vô bờ, cùng vô số hạt bụi nhỏ lênh đênh trên biển ... không gian chẳng chịt các vết nư hư không đổ vỡ ...

Cách đó hàng trăm trượng ...

Phụt ...

Lạc Nam vừa ra ngoài, không nhịn được phun một ngụm máu tươi, khí huyết uể oải ...

Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh không khá hơn bao nhiêu, khóe môi rỉ máu, gương mặt tái nhợt đến cực điểm ...

Hiển nhiên dù nhanh chân chạy trốn, nhưng uy lực tự bạo của Luyện Hư Hậu Kỳ chấn động đến tận hư không, các nàng vẫn bị ảnh hưởng không nhỏ ...

"Đa tạ!" Thủy Nương Khanh xoay người, chân thành hướng Cơ Nhã cúi đầu ...

Mặc dù không biết diện mạo thật, thậm chí đối phương còn đang sử dụng diện mạo của nàng, nhưng với trí thông minh của Thủy Nương Khanh, đương nhiên biết Thủy Mặc là do nữ nhân này ra tay cứu lấy trước đó ...

Lại thêm giúp nàng đánh bại Thủy Lưu, giải quyết tai họa ngập trời cho toàn bộ Hải Hồng Phái ...

"Không cần thiết ... ta làm tất cả cũng vì hắn mà thôi ... " Cơ Nhã thản nhiên nhìn sang Lạc Nam nói ...

"Bảo bối! Vất vả cho nàng!" Lạc Nam nắm lấy bàn tay của Cơ Nhã, ôn nhu vuốt ve ...

"Thiếp đã bí mật giải đám quyết cao tầng của Đông Minh Thương Hội trong hai ngày đầu ... đến ngày thứ ba mới thăm dò sào huyệt của lũ Cá Mập!" Cơ Nhã vuốt mái tóc mai cười nói ...

Trước đó khi còn ở Thiên Cơ Điện, những việc bí ẩn ám sát như thế nàng rất có kinh nghiệm, huống hồ gì hiện tại tu vi tăng mạnh?

Mà Đông Minh Thương Hội chỉ có Hóa Thần Viên Mãn là cao nhất mà thôi ... rất dễ dàng ...

Qua đó có thể thấy, không phải thế lực kinh doanh nào cũng khủng bố như Đa Bảo Các ..

"Ta tự hào về nàng!" Lạc Nam gật mạnh đầu ...

Hắn trước đó đã phân phó nàng bí mật đến Minh Đảo ám sát người của Đông Minh Thương Hội, nhất là Đông Minh Triết cho hả giận, Cơ Nhã quả nhiên không để hắn thất vọng ...

Sau đó mới bí mật thăm dò nơi giam cầm Thủy Mặc, đợi hắn tiến đến thu hút sự chú ý mới ra tay giải cứu ...

Tất cả đều hết sức hoàn hảo ...

"Tài sản của Đông Minh Thương Hội không ít, không gian trữ vật của thiếp không lớn, chỉ thu được một số mà thôi ... " Cơ Nhã lột xuống nhẫn trữ vật trên tay đưa cho Lạc Nam ...

"Không cần, nàng cứ giữ lấy ngày sau chúng ta dùng ... tài nguyên của Băng Cá Mập đã đầy đủ giao cho Hải Hồng Phái!" Lạc Nam cười nói ...

Cơ Nhã gật đầu, liếc mắt nhìn sang Thủy Nương Khanh đang khá lúng túng, nhìn hắn đề nghị: "Thiếp muốn trị thương!"

Nàng chỉ bị thương nhẹ mà thôi, linh lực tiêu hao rất nhiều ... đâu phải ai cũng có khả năng vô hạn sử dụng Linh Lực như Lạc Nam ... quan trọng là chừa lại không gian riêng của hắn và Thủy Nương Khanh ...

Từ ngày quyết tâm theo nam nhân này, Cơ Nhã chiều chuộng hắn đến cực điểm ... cũng giống như han liều mạng đến U Nguyên Đại Lục cứu nàng vậy ..

Chụt ...

"Thưởng cho nàng!"

Lạc Nam cúi đầu hôn chụt lên môi nàng, phất tay đem Cơ Nhã thu vào Linh Giới Châu ...

Thủy Nương Khanh gò má hơi đỏ, bởi vì Lạc Nam đang hôn Cơ Nhã trong diện mạo của nàng ...

"Nàng thật cường đại!" Dẹp bỏ xấu hổ, Thủy Nương Khanh thật lòng nói, so về khả năng vượt cấp, nàng cảm thấy mình kém Cơ Nhã rất nhiều lần ..

"Haha, chính là thê tử bảo bối của ta, có thể không lợi hại sao?" Lạc Nam cười lớn rất tự hào ...

Trong mắt Thủy Nương Khanh lóe lên tia khác lạ, nhìn Lạc Nam mở miệng:

"Ngươi có vợ ưu tú như vậy rồi, sao còn đánh chủ ý đến ta?"

Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt nàng, nghiêm túc đáp: "Bởi vì ta tham lam và ít kỷ, ta muốn được yêu thương chăm sóc tất cả các nàng, không thể để nam nhân khác thay ta làm được!"

Thủy Nương Khanh trái tim rung lên, nhớ lại cảnh tượng hắn từng li từng tí quan tâm nàng trên thuyền, vội vàng đổi chủ đề hỏi:

"Ngưoi thấy nên làm sao với Đông Minh Thương Hội? có nên tận diệt hay không?”

Lạc Nam nhun vai, mở miệng nói: "Ta nghĩ Đông Minh Thương Hội không phải ai cũng tội ác tài trời như đám Cá Mập, nếu Hải Hồng Phái thu được thì thu ... không cần thiết giết sạch ... "

Thủy Nương Khanh gật đầu, sau khi trở về phái nàng sẽ cân nhắc vấn đề này ...


Hơn hai chục Chiến Thuyền Cá Heo tiến tới, Dì Hoa đứng trước mũi thuyền, vui khóc vừa cười phất tay ...

Vô số tu sĩ của Hải Hồng Phái một mặt nghiêm nghị, bầu không khí như chuẩn bị đại chiến ...

Lạc Nam và Thủy Nương Khanh nhìn nhau, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, hạ mình đáp xuống ...

"Mẫu thân, sao lại điều động toàn phái ra đây?" Thủy Nương Khanh cười khổ, nhìn thấy mẫu thân yêu quý của mình, cảm giác mất đi phụ thân cũng nhạt đi đôi chút ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.