Chương trước
Chương sau
“Á, giết thiếp ... giết thiếp mất rồi .. Đó là chỗ bẩn mà ... , chàng không bẩn sao ... huhu" Tần Mộng Ảnh rung rẩy dữ dội, dâm thủy bắn ra tung tóe ...

Lạc Thần tham lam nuốt sạch vào trong miệng, dùng tay tách ra hai mép môi hồng nhuận ...

“Đẹp quá ... " Hắn buộc miệng phải khen ngợi ..

Bị nụ hoa bí ẩn nhất của nàng cuốn hút ...

Hai mép môi mềm mại lún phún vài sợi cỏ đen non tơ, phía trên chúng nó là hạt đậu đỏ nhỏ xíu đáng yêu trơn bóng ... Sâu bên trong một chút là u cóc chật hẹp đầy nước, từng nếp thịt e thẹn nép vào nhau ...

Tất cả đều thuần một màu đỏ hồng, mang sức hấp dẫn không cưỡng lại được ...

Lạc Thần tham lam áp toàn bộ khuôn miệng vào âm đạo nàng, cái lưỡi tiến vào bên trong quét ngang quét dọc, nêm nếm hương vị riêng biệt của người phụ nữ ...

Không có mùi ngai ngai hang hac như nữ tử thong thường, tu sĩ không cần bài tiếc, vì thế nơi này của các nàng thơm tho đến cực hạn, là nơi chứa nhiều tư vị riêng biệt nhất của phụ nữ ...

"Sướng ... trời ơi ... sướng chết thiếp rồi ... " Tần Mộng Ánh cảm thấy từng sợi dây thần kinh của mình quá tải, không biết nói gì ngoại trừ rên rỉ và tận hưởng ...

Lạc Thần hơi vận linh lực, y phục trên người nổ tung ...

Lộ ra thân thể trần truồng khỏe khoán của hắn, dương vật dài ngoằn gân guốc ngạo nghể vươn cao, kích thích thị giác Tần Mộng Ảnh đến cực hạn ...

Một lần nữa hắn trườn người dậy, cái miệng dính đầy dâm thủy nơi âm đạo hôn lên đôi môi kiều diễm của nàng, chiếm lấy đầu lưỡi nàng nhằm đánh lạc hướng ...

Bên dưới côn thịt điều chỉnh ngay khe âm đạo, không ngừng ma sát bên ngoài hai mép, nhằm làm trơn dương vật, dễ dàng tiến vào u cốc nhỏ hẹp hơn ...

"Thứ đó lớn quá ... thiếp sợ ... " Tần Mộng Ảnh như một tiểu cô nương, trong mắt hoảng hốt quan sát dương vật hắn, vì môi thơm bị hôn nên chỉ có thể truyền âm ...

"Ngoan, sau này nàng còn dùng nơi đó sinh con của chúng ta mà, phải để ta nới rộng nó ra chứ ... " Lạc Thần ôn nhu an ủi ...

Tần Mộng Ảnh nghĩ cũng có lý, e thẹn gật đầu thủ thỉ:

"Chàng làm nhẹ nhàng một chút!"

“Yên tâm, rất nhanh sẽ sướng ...! " Lạc Thần cảm thấy dương vật đã ướt vừa đủ, điều chỉnh đầu khấc ngay giữa khe thịt của nàng ...

Tần Mộng Ánh nhắm chặt hai mắt chờ đợi, nằm ngửa ra đám mây ...

Rốt cuộc, Lạc Thần nhẹ nhàng tiến vào ...

“Hù”

Hai người cùng lúc hừ một tiếng, hắn hừ vì thoải mái, còn nàng là vì đau đớn ...

Đôi mày lá liễu của Tần Mộng Ảnh hơi cau lại ...

Lạc Thần thấy vậy, biết cần phải đánh nhanh rút gọn ...

Gồng mình đẩy mạnh ..

Ót ...

Âm thanh lúc cán vang lên, lớp màn mỏng như vô hình bị xuyên phá, máu huyết tràn ra nơi đùi ngọc của Tần Mộng Ảnh ...

"Hức, thiếp đau ... " Khóe mắt nàng nhỏ lệ, đáng thương nhìn hắn ...

Ngay cả cảm giác bị vật lạ lắp đầy cũng quên mất ...

Lạc Thần hít sâu một hơi, cảm nhận khoái cảm chật hẹp do nàng mang lại ...

Bên trong nàng khít quá mức, từng thớ thịt dữ dội co bóp thân con thịt, lại ấm nóng lầy lội, tê tái đến cực điểm ..

Hắn cúi đầu yêu thương liếm hết nước mặt trên mặt Tần Mộng Ánh, để im dương vật nằm trong người nàng chưa vội động đậy ...

“Khi nào hết đau nói cho ta biết, lão công làm nàng sướng nhé ... chúng ta hiện tại phu thê nhất thể, không có gì phải xấu hổ ... " Lạc Thần cưng chiều vuốt mái tóc mai của nàng qua một bên ...

“Chàng cũng yêu thương các nàng ấy như vậy sao?" Tần Mộng Ảnh vươn tay vuốt ve gương mặt hắn, trong ánh mắt lấp lánh nhu tình ...

Đã chấp nhận nam nhân này, dù thế nào đi nữa nàng cũng không oán không hối ..

Huống hồ hai năm trước gặp hắn, chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn, trái tim nàng đã bị thiếu niên này đoạt mất ...

Hắn là nam nhân đầu tiên không để ý dung nhan xấu xí của nàng, là nam nhân đầu tiên đối xử với nàng bằng hai tiếng "chân thành" ...

"Các nàng đều là sinh mạng thứ hai của ta, không yêu thì yêu ai?" Lạc Thần hôn nhẹ lên vầng trán cao quý ...

"Thiếp hết đau rồi ... " Tần Mộng Ảnh nghiêng đầu sang nơi khác, lí nhí trong miệng ...

Lạc Thần mỉm cười, bắt đầu nắm lấy vòng eo nàng, nhẹ nhàng chuyển động ...

"Ưm ... thích quá, cảm giác như bay bỗng trên mây vậy ... " Tần Mộng Ảnh mỉm cười, theo bản năng uốn éo vòng eo, tận hưởng cảm giác thể xác và linh hồn hòa hợp ...

"Ta làm mạnh hơn nhé!" Hắn cúi xuống ngắt lấy đầu vú nàng ...

“Ừm, thiếp là của chàng mà ... muốn chơi thế nào thì chơi ... " Tần Mộng Ảnh bẻn lẻn ...

Lạc Thần như uống phải chất kích thích, theo thế truyền thống ra vào liên tục ...

Bạch bạch bạch ...

Âm thanh da thịt va chạm không ngừng vang lên, bầu vú Tần Mộng Ánh đong đưa không ngừng, khóe môi cắn chặt ngón tay, cổ họng phát ra tiếng rên sảng khoái ..

Lạc Thần cười ha ha bế nàng dậy, tựa lưng nàng vào thân cây khổng lồ của Cung Đình Thụ, để hai chân nàng vòng qua hông mình, hắn đứng phía trước không ngừng đâm vào nàng ...

Ở tư thế này, hai người yêu thường ngắm nhìn nhau, gặp con mắt còn trống của hắn, Tần Mộng Ảnh trong lòng càng thêm nhu tình, cố gắng phối hợp để nam nhân sung sướng nhất có thể ...

“Bảo bối, nàng tuyệt vời quá ... ta muốn cả đời lắp đầy bên trong nàng ... " Lạc Thần hít sâu, không ngừng đâm vào âm đạo ...


"Nơi này đã như tiên cảnh, nhưng còn thiếu biển cả, thiếu núi non, thiếu cánh đồng hoa ... thiếu cả mặt trăng, mặt trời, thiếu bốn mùa ... nếu có thể thiếp muốn nó sẽ như một thế giới hoàn chỉnh chỉ dành riêng cho gia đình chúng ta ... " Tần Mộng Ảnh cười ngọt ngào, mơ ước thủ thỉ ...

"Ta chiều bảo bối!" Lạc Thần cúi đầu khóa chặt môi nàng ngọt lịm ...

Cùng lúc đó, Hệ Thống im lặng đã lâu nay lại chợt vang lên âm thanh:

"Keng, Phát động Huyền Thoại Nhiệm Vụ [Ngũ Hành Tiểu Thế Giới], Thành Công nhận được một lần triệu hoán Huyết Mạch, một lần triệu hoán Thể Chất, một lần triệu hoán Công Pháp, một lần triệu hoán trứng Sủng Vật ... nhiệm vụ vô thời hạn, không có thất bại ... "

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.