Chương trước
Chương sau
Chẳng có ai nghĩ rằng, đường đường là hai thiếu niên thiên tài có thanh danh hiển hách tại Lạc gia lại nhanh chóng thảm bại như vậy...

Bất kể là về Vũ Kỹ hay Công Pháp mà Lạc Sinh và Lạc Tính tu luyện đều là thứ mà người khác cả đời khó có thể cầu, mặc dù như vậy vẫn bị Lạc Thần đánh đến hoa rơi nước chảy, toàn lực áp chế, cuối cùng đuổi ra ngoài, tước mất tư cách gia nhập Học Phủ...

Cũng chẳng ai nghĩ rằng lần này Lạc Thần lại sát phạt quyết đoán như vậy, đòn đòn tung ra đều là sát chiêu, cuối cùng càng là trực tiếp thi triển vũ kỹ thiên cấp mới mẻ, lại dùng Dị Hỏa để làm lực lượng chính yếu, rõ ràng là muốn dồn hai người Lạc Sinh vào chỗ chết...

Trước đây bọn hắn không phải chưa thấy Lạc Thần ra tay, nhưng hầu như hắn đều giữ lại vài thành thực lực, không làm quá mức quyết tuyệt...

Chính vì thế lần này khi nhìn thấy Lạc Thần bá đạo đánh nghiêm túc, không ít người cảm thấy kinh hoàng, âm thầm hoảng sợ...

Ngay cả lực lượng đông đảo hàng trăm tên tu sĩ kết bè kết đội tiến đến, nhằm tranh thủ cướp đoạt Thẻ Bài của người trong top 50, vẫn sợ hãi nuốt nước bọt

tránh xa vị trí của Lạc Thần...

Đến thời điểm này, hắn chính thức trở thành đối tượng được liệt vào những kẻ không thể trêu chọc tại Bí Cảnh này...

Phía bên kia, Diễm Hồng Liên từng bước ép sát, Dị Hỏa bá đạo hung mãnh vô cùng, Diễm Nhật cùng Diễm Dương thống khổ không sao tả nổi...

Hỏa Diễm màu tím ngập trời, dù Diễm Nhật và Diễm Dương sở hữu Viêm Hỏa, vẫn cảm thấy vô vàn bất lực...

Dị Hỏa mạnh hơn Viêm Hỏa quá nhiều...

Huống hồ công pháp của Diễm gia bọn hắn tu luyện, Diễm Hồng Liên cũng có tu luyện...Đối với chiến lực của hai người hiểu rõ như lòng bàn tay, lại có ưu thế của Dị Hỏa, hai người Diễm Nhật sao có thể là đối thủ?

Đó là chưa kể Diễm Hồng Liên còn là một Thể Tu, lực phòng ngự vượt qua bọn hắn...

Nếu là bên ngoài Bí Cảnh, Diễm Nhật còn có thể dựa vào tu vi cao hơn để chiến đấu với nàng, nhưng hiện tại trong điều kiện tu vi ngang nhau, hắn chỉ có thể bị đè lên đánh...

Đến cuối cùng, hai người nhao nhao quay đầu bỏ chạy, sợ đến tái mét mặt mũi, Diễm Hồng Liên hừ lạnh muốn truy đuổi, lại bị một bàn tay kéo lại...

“Hai tên đó để ta giải quyết! Bất quá không phải thời điểm hiện tại, dù sao. cũng là người cùng gia tộc với nàng!” Lạc Thần nhìn nàng lắc đầu cười nói...

Diễm Hồng Liên ngoan ngoãn gật gật đầu, biết Lạc Thần lo lắng nàng khó xử, dù sao cũng không thể để hai thiên tài Diễm gia bị loại khỏi lần Khảo Hạch này, chỉ sợ sẽ sinh ra mâu thuẫn giữa Lạc Thần và gia tộc của nàng...

Nhìn bóng lưng hai người Diễm Nhật, ánh mắt Lạc Thần lấp lóe, thầm nghĩ phải tìm cơ hội dạy dỗ đám thiên tài Diễm gia một bài học, để chúng hết dám làm phiền chuyện của hắn và hai người các nàng...

Cuối cùng, ánh mắt Lạc Thần dừng lại trên thân Lạc Trường đang bị Bạch Tố Mai và Tô Mị giữ chân...

Vừa bị hắn liếc qua, Lạc Trường lập tức toàn thân cảm thấy ớn lạnh, sởn cả tóc gáy, hắn có cảm giác như mình bị một con thượng cổ hung thú nhìn chằm chằm, đáng sợ đến cực điểm...

“Rốt cuộc là vì sao? vì sao một phế vật lại có thay đổi lớn đến như thế?” Ý nghĩ này lan tràn trong não Lạc Trường, không sao dập tắt được

Không cho Lạc Thần cơ hội động thủ với mình, Lạc Trường đã xuất ra một tấm phù lục lấp lóe, sau khi bóp nát, tốc độ của hắn lập tức đề thăng vài chục lần, chỉ thoáng chốc đã dứt khỏi Tô Mị và Tố Mai truy cản, thành công chạy trốn...

Những kiện phù lục có công hiệu kinh người này, dù là tại Bát cấp thế lực cũng vô cùng hiếm có, chỉ có thể sử dụng duy nhất một lần...

Lạc Trường thân là nhi tử của Lạc gia Đại Trưởng Lão, vì thế mới có tư cách đạt được...về phần hai người Lạc Sinh và Lạc Tính, chỉ có thể chịu trận mà thôi...

Điều này cũng đúng thôi, ngay cả sở hữu Hệ Thống như Lạc Thần cũng thỉnh thoảng mới đạt được một tấm Tiểu Na Di Phù, càng đừng nói đến người khác...

Bởi lẽ muốn có được các loại Phù, cần có Luyện Phù Sư luyện chế, mà thân phận của Luyện Phù Sư tại Tu Chân giới cao quý vô cùng, sánh ngang Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư...

Bất kẻ là Luyện Đan, Luyện Phù hay Luyện Khí đều có xác suất thất bại rất lớn, tiêu tốn tài nguyên rất kinh người...

Lần này đám thiên tài của Lạc gia có thể nói là tổn thất thảm trọng, bất kể về thực lực hay về danh dự đều bị Lạc Thần dẫm ở dưới chân...

Tuy nhiên không phải bọn hắn không có thu hoạch nào, ít nhất đã hiểu rõ đại khái thực lực khủng bố của Lạc Thần, đem về trình báo lại cho Lạc Vũ cũng không †Ệ...

Trong đầu suy nghĩ như vậy, Lạc Trường cắn răng gia tăng tốc độ rời đi...

Sử dụng kiện phù lục kia trong vài ngày tới hắn sẽ mất hết sức lực...

“Chủ nhân!” Bạch Tố Mai bất đắc dĩ nhìn Lạc Trường bỏ chạy, bàn chân nhẹ điểm, xuất hiện bên cạnh Lạc Thần...

Mà Diễm Hồng Liên chỉ có thể trừng đôi mắt đẹp nhìn Lạc Thần một cái, nhìn Tô Mị cười nói:

“Sau này cô cùng chúng ta thay phiên nhau quản hắn, đừng để tên này hở. một chút là chạy đi câu dẫn nữ nhân!”

Tô Mị thấy hai nữ thân thiện dễ gần, cảm giác ngượng ngùng nhạt đi rất nhiều, nhoẻn miệng cười phụ họa, không quên liếc xéo Lạc Thần...

Cách bọn họ không xa, không ít tu sĩ nhao nhao quay đầu rời đi, không dám tiếp tục đánh chủ ý đến Lạc Thần và chúng nữ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.