Diễm Điệp Tình xa cách Lạc Thần đã lâu, vừa đoàn tụ thời gian ngắn nên muốn dính lấy hắn như sam cũng dễ hiểu...
Về phần nha đầu Lý Trúc Loan, khi còn ở Thiên Mộc Tông chính là đệ nhất mỹ nữ, được vô số nam đệ tử ngưỡng mộ, thế nhưng nàng chỉ hòa đồng đáp lại một cách chừng mực mà thôi, không nghĩ tới từ khi gặp nam nhân kia như bị trúng bùa của hắn vậy...
“Chàng đúng là tai tinh của nữ nhân chúng ta...” Mộc Tử Âm chỉ có thể âm thầm nói một câu như vậy...
Không nhắc đến thì thôi, đã nhắc đến rồi ngay cả nàng cũng thấy nhớ gương mặt xấu xa đó...
Nghĩ đến hắn là bờ mông bắt đầu tê rần, nam nhân kia nghiện nơi đó của nàng, mỗi lần hai người ân ái đều tìm cách dùng bàn tay đánh vào, khiến nàng vừa yêu vừa giận...
“Rốt cuộc rời khỏi!” Diễm Hồng Liên lười biếng vươn vai, lắc lư vòng eo mê người lã lướt...
Bạch Tố Mai cũng vui vẻ mỉm cười, nhìn về dấy núi liên miên không thấy điểm cuối sau lưng hai người, tại nơi đó hai nữ hầu như không nhìn thấy tu sĩ...
Chỉ có yêu thú và yêu thú, đánh đến tê rần cả đôi tay...
Điểm Tích Lũy của cả hai cũng đả cao gấp ba lần so với yêu cầu cơ bản để thông qua khảo hạch...
“Yêu nữ đứng lại!" Vừa nhắc đến không nhìn thấy tu sĩ nhân loại đã có người lên tiếng...
Hai nữ liếc mắt nhìn qua, một tên trung niên Hòa Thượng mặc áo cà sa cái đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3716056/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.