Lạc Thần và Tô Mị lập tức mở ra tấm da, hai người nhìn nhau nhún vai cười khổ, vị tiền bối Trọng Vô Danh này cũng quá tùy hứng di...
Chỉ thấy bên trên tấm da có viết:
“Vào được nơi này xem như có chút bản lĩnh, đủ tư cách tiếp nhận truyền thừa của lão tử, nếu chướng mắt có thể ném đi! À quên mất, lão tử là người tứ cố vô thân, chẳng cần hậu nhân các ngươi tưởng niệm!”
Bất quá Lạc Thần lại thích tính cách hảo sảng của Trọng Vô Danh này, cường
giả mỗi người mỗi tính cách, tên này khác với vị Hiệu Trưởng nghiêm khắc yêu cầu bước 99 bậc thang kia...
RỐNG...
Mà Nham Tượng Trọng Viêm thấy hai người Lạc Thần vậy mà lấy đồ vật của chủ nhân đời trước của mình, hư ảnh con voi gầm lên giận dữ, hỏa diễm đậm đặc như Dung Nham cuồn cuộn ép đến hai người...
Trong cơn tức giận, nó vượt qua nổi e ngại với Dị Hỏa có đẳng cấp cao hơn mình là Tử Tâm Phần Không Viêm...
Lạc Thần kéo Tô Mị ra sau lưng mình, hắn muốn thử nghiệm một chút uy lực của Nham Tượng Trọng Viêm...
Bị Nham Tượng Trọng Viêm cuốn lấy, cơ thể Lạc Thần lập tức trầm xuống, cảm giác như có ngọn núi lớn đặt trên lưng mình, ngay cả đất đá dưới thân cũng thoáng lún xuống...rất khó hành động...
“Có ý tứ!” Lạc Thần hài lòng cười một tiếng, chợt ánh mắt nghiêm nghị...
QUÁT..
Trước sự kinh hãi tột độ của Nham Tượng Trọng Viêm, một hư ảnh Thần Thú vàng rực che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3715467/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.