Chương trước
Chương sau
Chưa dừng lại ở đó, bàn tay to lớn tham lam dò xuống bờ mông căn tròn, dùng sức nắn bóp...

“Ưm ưm ưm, thả...thả ra!” Tô Mị rên rỉ nơi cổ họng, khóe mắt quyến rũ tràn ra giọt lệ...

Tô Mị sở trường không phải cận chiến, hắn lại là Thể Tu, trong lúc ôm nàng dùng đến Tứ Chuyển tu vi, lại nể mặt tam muội nên nàng không dám dùng Vũ Kỹ mạnh mế đả thương hắn, nên nàng chỉ có thể bất lực chịu trận...

Lạc Thần trong lòng mềm nhũn, nhẹ nút đôi môi nàng thêm một lần hết sức diệu dàng, rốt cuộc tách ra...

“Gia pháp chính là như vậy! đây chỉ là cấp độ yếu nhất...”

Lạc Thần nhìn mắt nàng đẫm lệ, vẫn tỏ vẻ mê mang nói...

Nếu hiện tại để nàng biết hắn không trúng Mị Công, chắc chắn sẽ cắn chết hắn...

Tô Mị đè ép trái tim như muốn phá tan lồng ngực, cơ thể nàng đặc biệt mãn cảm, âm đạo bên dưới đã sớm ươn ướt, nhìn gương mặt đáng ghét kia, muốn vươn tay tát vào má hắn...

Bất quá nhìn thấy hốc mắt trái còn trống rỗng của hắn, không hiểu sao trong lòng nàng tê rần, thu tay lại...

“Hừ, sau này không cho làm như vậy, chúng ta là tỷ đệ biết chưa?” Tô Mị căn dặn...

“Tỷ đệ?” Lạc Thần một mặt ngơ ngác...

“Ta là sư tỷ của Sương Nhi, ngươi là nam nhân của nàng, đương nhiên là đệ đệ của ta!” Tô Mị giải thích...

“Nhưng ta muốn làm nam nhân của nàng a!” Lạc Thần ra vẻ tức giận...

“Hừ, mặc kệ ngươi, muốn đi theo ta phải gọi Mị tỷ!” Tô Mị chống hông nói...

“Được rồi, Mị tỷ!” Lạc Thần gãy gãy đầu...

'Tô Mị trong lòng thở dài, hiện tại hắn đã trúng Mị Công của nàng, nếu giải trừ không biết phải đối mặt ra sau với hắn, thôi thì tạm thời mang hắn bên cạnh cũng được...

“Chúng ta đi, cần phải nhanh chóng thu thêm Điểm Tích Lũy!” Tô Mị điều chỉnh lại mái tóc hơi rối của mình, phi thân rời đi...

Lạc Thần bí ẩn cười mỉm, thành thật đi theo sau nàng...

Vài ngày trôi qua, hai người vẫn như hình với bóng, hạ sát không ít yêu thú, Điểm Tích Lũy của cả hai đã gần tiếp cận 1000...

Tô Mị không thể không cảm thán thực lực của người này khủng bố, vì bị trúng Mị Công nên thủ đoạn công kích của hắn có phần máy móc và vụn về, nhưng vẫn thừa sức kết liễu...

Trong quá trình chiến đấu, hầu hết là Tô Mị mê hoặc đám Yêu Thú mất hết lý trí, sau đó Lạc Thần ra tay hạ thủ, phối hợp với nhau nhuần nhuyễn vô cùng...

Hôm nay, khi hai người rời khỏi cồn cát, Tô Mị quyết tâm phải vượt qua con số 000, chính thức đặt mục tiêu hướng về Thánh Linh Bảng...

Hai người đi đến một đầm lầy hoang vắng, nơi có một bầy Ngạc Ngư (cá sấu) số lượng lên đến vài chục con đang ngâm mình trong bùn lầy...

Vẫn như thường lệ, Tô Mị lấy ra đàn tỳ bà, thong thả ngồi xuống đánh đàn, âm thanh mị hoặc trầm thấp vang vọng, dần dần tiến vào thính giác của đám ngạc ngư...

Chúng nó lập tức trở nên táo bạo, nhao nhao vươn mình ngồi dậy, dữ tợn rống †o vang vọng cả một vùng...

'Trên trán Tô Mị xuất hiện từng giọt mồ hôi, số lượng yêu thú nhiều cũng khiến lực lượng nàng phải bỏ ra không ít, bất quá vì Thánh Linh Bảng, chỉ có thể cắn răng kiên trì...

Lạc Thần thấy đám Ngạc Ngư rốt cuộc táo bạo, lại nhìn thấy Tô Mị đầu tóc nhễ nhại mồ hôi, quyết định đánh nhanh thắng nhanh để tiết kiệm thể lực cho nàng...

Bàn tay vừa hợp, Hợp Linh Chưởng dần dần ngưng tụ...

“Haha, đám Ngạc Ngư không tệ, rất thích hợp cho ta săn giết!”

Lạc Thần chưa kịp xuất chưởng, một âm thanh ngông nghênh cười lên ha hả vang vọng không gian...

Chỉ thấy một thanh niên người khoác áo da thú, bên hông đeo lấy túi vải xuất hiện trên không trung...trong ngực hắn có một sủng vật nhỏ lấp lóe đôi mắt đỏ rực hết sức dữ tợn...

Thanh niên không nói không rằng, bàn tay ngưng tụ công kích, muốn đồ sát đám Ngạc Ngư...

Tô Mị thấy tình cảnh này, xém tí tức giận đến phun máu, nàng cố gắng mê hoặc đám Yêu Thú để Lạc Thần hành động, không nghĩ tới có người hớt tay trên...

Mà Lạc Thần trong mắt xuất hiện một tia sát khí, kẻ này ngông cuồng không xem ai ra gì thành công chọc giận hắn...

“Hợp Linh Chưởng”

Ba loại linh lực cực mạnh hội tụ mà ra, mục tiêu chuyển đổi về thân ảnh người thanh niên trên không trung...

Mà người thanh niên cũng cảm nhận được uy lực của đòn công kích, hắn cười lạnh một tiếng, túi vải đeo bên hông rung động...

RẦM...


Thạch Tê Giác đột nhiên hé mồm, phun ra vô số đất đá, hình thành một lớp tường chắn trước mặt người thanh niên...

ẦM...

Hợp Linh Chưởng bắn mạnh mà đến, xuyên thủng Tường Đá, vẫn bá đạo tiến tới, bắn trúng vào cơ thể Thạch Tê Giác...

RỐNG...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.