“Ô? Ngươi lấy đâu ra tự tin?” Lạc Thần lạnh lùng lên tiếng... “Haha, ta biết huynh đệ có thiên phú phi phàm, liên tục đạt thành tích cao qua hai lần Khảo Hạch, nhưng đối với người của Phích Lịch Đường chúng ta, thiên phú
chẳng là cái thá gì!” Phích Du Kích ra vẻ bất cần, lên tiếng chế giễu...
“Phích Lịch Đường? là cái gì? Ăn được sao?” Lạc Thần không sao cả nhíu mày...
Phích Du Kích mặt cười sựng lại, nhìn Lạc Thần chưa nghe qua danh tiếng của Phích Lịch Đường, sắc mặt hắn như nuốt phải con rui
“Phích Lịch Đường là gì thì để lựu đạn trên tay ta cho bằng hữu biết vậy!” Phích Du Kích ngoáy ngoáy lỗ tai trong đê tiện hết sức, đột nhiên không biết từ nơi nào móc ra một viên cầu đen xì có ngồi nổ nắm trên tay...
Lạc Thần gương mặt mộng bức, con bà nó, đây không phải là lựu đạn ở kiếp. trước sao? thế giới tu chân này cũng có?
“Công tử hiểu lầm! Ngay cả việc Tu Tiên mà người của thế giới này còn làm được, thì việc chế tạo các loại vũ khí có sức công phá mạnh mẽ không phải chuyện lạ gì!” Kim Nhi lên tiếng giải thích...
Lạc Thần khóe miệng co giật, xem ra hắn quả thật là ếch ngồi đáy giếng, lời của Kim Nhi hoàn toàn hợp lý, ngay cả các vật thần kỳ như Truyền Tống Trận, Pháp Bảo Phi Hành còn luyện chế được, thì lựu đạn chẳng là cái thá gì...
Chẳng qua hắn chưa từng gặp mà thôi...
Bất quá Lựu Đạn này so với kiếp trước còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3713177/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.