Chương trước
Chương sau
Hắn đang đi xuống từng bước một, đi về bốn vị giai nhân của hắn...

Hiển nhiên trong mắt tên này, các nàng vẫn rất quan trọng...

Bốn nữ nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập thâm tình và tự hào...

Nam nhân của các nàng, vĩ đại như vậy...

Đối với nổ lực vượt xa người thường của Tuyền nhi, các nàng đều rất thưởng

thức và ghi nhận...cũng biết nam nhân của mình có “sư phụ” lợi hại rồi, không nhận truyền thừa từ Độ Kiếp Kỳ cũng được...

Leo lên thì khó nhưng đi xuống thì nhanh, áp lực lại nhẹ bớt... Chỉ thoáng chốc, Lạc Thần đã tiếp cận tứ nữ Mộc Tử Âm...

“Bốn bảo bối! Ta để các nàng thất vọng rồi!” Lạc Thần dang tay, mặc kệ thân thể máu me đầm đìa của mình, lần lượt ôm từng thân thể vào lòng...

“Keng, nhiệm vụ Bá Chủ Niên Thiếu Thất bại, trừ 10 triệu Điểm Danh Vọng...” Âm thanh của Hệ Thống vang lên...

Lạc Thần nhếch miệng mỉm cười, mười triệu điểm danh vọng không quá lớn để hắn tiếc nuối, còn về phần thưởng của nhiệm vụ, hắn tin rằng Cửa Hàng May Mắn tăng cấp sẽ bù đắp lại phần nào...

Mục đích của nhiệm vụ này là muốn hẳn để lại truyền thuyết vô địch của mình khi còn trẻ của một vị Bá Chủ...

Hắn tin tưởng hành động của mình ngày hôm nay so với việc dành lấy hạng đầu còn hoàn mỹ hơn, chẳng qua hệ thống quá mức theo một khuôn mẫu nhất định, xử hắn thất bại hắn cũng đành chịu...

Đúng như Lạc Thần dự đoán, vô số năm sau, hậu nhân luôn luôn truyền miệng ca tụng về truyền thuyết của một vị Bá Chủ cường đại mạnh mẽ nhưng phong lưu đa tình, hy sinh lợi ít của bản thân mình để trợ giúp mỹ nhân hoàn thành tâm nguyện...

Điển cố này trở thành đề tài và nguồn cảm hứng của vô số nhà văn, nhà thơ, sáng tác nên các tác phẩm kinh điển lưu truyền hậu thế...

Dù vô số năm trôi qua, vị Bá Chủ kia vẫn trở thành tình nhân trong mộng của nữ nhân toàn thiên hạ, bức họa “Bá Chủ bế mỹ phục Trọng Sơn” được các nàng treo nơi đầu giường, hy vọng khi chìm vào giấc mơ, vị mỹ nhân trong lòng Bá Chủ kia sẽ trở thành chính mình...

Vị Bá Chủ đó cũng trở thành thần tượng của hàng loạt các thế hệ thiếu niên nhiệt huyết, lấy hắn làm khuôn mẫu để trưởng thành...

Đương nhiên đó là chuyện sau này, sẽ kể sau...

“Thiếp tự hào về chàng!” Mộc Tử Âm vùi đầu vào lòng ngực hắn, mặc kệ máu me đầm đìa...

“Bọn thiếp cũng vậy!” Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan nín khóc mỉm cười...

Liễu Thi Cầm không nói, nhưng ánh mắt hạnh phúc không sao che giấu được...

Người nam nhân này, đối với nữ nhân khác còn trân trọng như vậy, huống gì mấy người các nàng?

“Tiểu tử! Làm rất khá...” Chấp Chính Trưởng Lão càng nhìn tên này càng hài lòng, không nhịn được mở miệng nói một tiếng...

Trong mắt mấy tên chấp sự cũng có nét hân thưởng, nhất là Đại chấp sự và tam chấp sự là hai bà lão, đối với hành động của Lạc Thần khen không dứt miệng...

“Đa tạ chư vị tiền bối!” Lạc Thần cười cười chắp tay...

Lão Ngũ nhìn tình cảnh này, trong lòng bắt đầu trầm xuống...thầm nghĩ có nên yêu cầu đệ tử hóa giải ân oán đôi bên hay không?

Hắn biết, Lạc Thần được mấy lão quái vật thưởng thức, muốn giết hắn đã trở nên rất khó...

“Được rồi! Truyền Thừa sẽ diễn ra khá lâu, phần lớn thí sinh đều bị thương, thử thách thứ 3 sẽ mở ra vào mười ngày sau!” Chấp Chính Trưởng Lão nói một câu, thân thể biến mất...

Lão Thất tiếp tục làm nhiệm vụ của mình, hắn lớn tiếng nói:

“Khảo Hạch mỗi thế hệ đều xuất hiện thay đổi, nhất là ở ải cuối cùng, lần thay đổi này khá đặc biệt”

Không đợi mọi người thắc mắc, hắn nói tiếp luôn:

“Phần khảo hạch thứ ba là Chiến Lực, tất cả thí sinh tu vi vẫn bị cân bằng ở mức Nguyên Anh Sơ Kỳ...khảo hạch này nhằm hai mục đích, một là loại bỏ những học sinh có chiến lực yếu kém, hai là chọn ra 50 Tân thiên tài có thành tích đứng đầu thành lập nên Thánh Linh Bảng!”

“Ở lần khảo hạch này, người tham dự gồm có toàn bộ thí sinh thông qua khảo hạch thứ hai cùng với những Thiên Tài thông qua danh ngạch tiến thẳng vào Học. Phủ nếu có nguyện vọng đề tên mình vào Thánh Linh Bảng...”

“Đối với thiên tài gia nhập Học Phủ thông qua Danh ngạch không ép buộc. tham gia, những ai muốn đặt tên mình lên Thánh Linh Bảng có thể đăng ký tham dự!”

Bên trong quảng trường, vô số Thiên Tài tiến vào Học Phủ thông qua danh ngạch hai mắt nóng rực, bọn hắn đã sớm hận mình bỏ qua những lần khảo hạch đắc sắc này, hiện tại có cơ hội, sao có thể bỏ qua?

“Bẩm chấp sự, nếu thành tích của chúng ta kém hơn thí sinh thì sao?” Lê Khang hướng về Trực Tiếp Vạn Lý Kính hét lớn...

Vạn Lý Ký không hổ danh là Linh Cấp Pháp Bảo, vậy mà đem lời nói của Lê Khang truyền khắp tai mỗi người...

“Đương nhiên là đem các ngươi loại bỏ! Thông qua Danh Ngạch tiến vào Học Phủ nhưng thực lực lại yếu kém, tốt hơn là cút về nhà tu luyện thêm mười năm nữa đi!” Lão Thất nhàn nhạt nói...

Lời nói của Lão Thất khiến sắc mặt một đám thiên tài thông qua Danh ngạch trở nên tái nhợt...

Một ít tên dựa vào bối cảnh tiến vào Học Phủ như Lâm Thái quyết định sẽ không tham gia, đối với vị trí của Thánh Linh Bảng hắn biết mình không có tư cách ngồi...

Tốt hơn hết là cam chịu kiếp dân đen, an an ổn ổn trong Học Phủ là được...

Trái ngược với những kẻ hèn nhát này, Diễm gia hai vị công chúa cùng Bách Hoa Tam Thánh Nữ ánh mắt đã trở nên cháy bỏng, hận không thể lập tức tham dự...


“Xem ra Thánh Linh Học Phủ vẫn rất công bằng, không thiên vị đám Thiên Tài có danh ngạch!”

“Đương nhiên rồi, bất quá chàng cũng không được chủ quan, 50 danh ngạch trên Thánh Linh Bảng, rất nhiều gã quái vật sẽ có hứng thú đây!” Mộc Tử Âm ngưng trọng nói...

Lạc Thần gật đầu, chiến ý lăng thiên, mở miệng thì thầm:

“Ta cũng rất chờ mong được “giao lưu” cùng họ đây, nhất là thiên tài của Cửu Cấp Thế Lực a...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.