Tiêu Thanh Tuyền biết, nơi đây là lối đi cuối cùng trong cuộc đời nàng...
Chỉ có gia nhập Thánh Linh Học Phủ nàng mới an tâm tu luyện, mới an tâm ẫn nhẫn chờ cơ hội báo thù...
Một thiếu nữ hai mươi tuổi mang trong người nợ máu, trãi qua hầu hết bi kịch mà người khác cả đời cũng chưa gặp phải, điều đó rèn nên một tinh thần thép,
một ý chí sắt đá cho chính bản thân nàng...
Minh chứng tốt nhất là lần khảo hạch này, dù thân thể đã vỡ nát không chịu nổi, nhưng Tuyền nhỉ vẫn cắn răng bò, trườn...
Chỉ là... một người luôn có giới hạn... Giới hạn của nàng đã đến... Răng rắc...
Âm thanh xương cốt vỡ nát vang lên, đôi tay mềm mại gấy khúc, hai chân nát bấy, khiến thân thể nàng nằm bẹp xuống bậc thang...
Ép lực của Độ Kiếp như một ngọn núi lớn đè nặng trên tấm lưng mảnh mai của nàng...
Vô tận đau nhứt và mỏi mệt, ngay cả đầu ngón tay của nàng cũng bất động rồi...
Bậc thang tầng 96...
Đôi mắt đẹp kia chảy dài hai hàng huyết lệ, cơn tuyệt vọng bao trùm tâm linh yếu ớt của nàng...
Thế giới gần như chết lặng...
Chợt..
Tiêu Thanh Tuyền cảm thấy thân thể mình bay bỏng mà lên...
Một đôi tay rắn chắc ôn nhu bế bồng, như sợ nàng đau đớn, động tác của đôi tay kia nhẹ nhàng đến cực điểm, như nâng niu báo vật vô giá nhất trần đời...
Cùng thời điểm đó, một âm thanh khàn khàn vì mỏi mệt nhưng tràn ngập ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3708683/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.