“Tên xấu xa này! Bốn vị tuyệt đại giai nhân làm bạn, oai như cóc!” Yên Sương Nhi rốt cuộc chứng kiến thân ảnh nam nhân nàng ngày đêm nhung nhớ, nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má ngọc, hừ một tiếng mắng chửi...
Dù có niềm tin rất lớn đối với hắn, nhưng giang hồ quá mức hiểm ác, nàng không biết người thiếu niên mù lòa năm xưa có thành công đặt chân đến Thánh Thành hay không?
Hiện tại lo lắng trong lòng đã gạt xuống, bản tính ghen tuông của nữ nhân chơt hiên lên...
Nàng không ghen hắn có nhiều nữ nhân, thứ nàng ghen là những nữ nhân kia có thể sóng vai cùng hắn, mà nàng chỉ có thể ngồi đây quan sát...
“Là anh chàng đẹp trai đó sao? ánh mắt của Tam muội không tệ đâu!” Tô Mị liếm liếm đôi môi, hai tay chống nạnh lên vòng eo không xương như rắn nước, nhìn thân ảnh nam nhân duy nhất trong Kính...
So với dáng vẻ gầy gò xanh xao lúc ban đầu, hai năm qua Lạc Thần đã trở nên cao lớn lực lưỡng, diện mạo anh tuấn, lại thêm công pháp tu luyện thuộc hàng cao cấp nhất nên khí thế từ thân thể phát ra rất phiêu dật xuất trần...
Cộng thêm một con mắt bạc trắng tà dị và một bên mù lòa trống rỗng, càng kích thích thị giác của người khác, để lại ấn tượng rất mạnh...
“Những nữ nhân kia...” Hoa Ngọc Phượng nhìn chằm chằm thân ảnh của Lý Trúc Loan các nàng, trực giác của nữ nhân khiến nàng cảm thấy một tia quen thuộc, chỉ là trí nhớ lại chẳng thể nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3708670/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.