Điều khiến hai nàng kinh ngạc là tứ nữ mỗi người mỗi vẻ, xinh đẹp như hoa... Thấy tình huống thương thế của Cơ Nhã đã ổn định, Lạc Thần thở phào nhẹ
nhõm, điều kiện trong Linh Giới Châu quá tốt, nàng hồi phục tốt cũng là bình thường...
“Đầu là người một nhà, các nàng đừng ngại!~” Lạc Thần nói một câu giải vây bầu không khí lúng túng, sau đó vươn tay ôm chầm lấy Cơ Băng vào lồng ngực...
Hít thở mùi thơm mát lạnh trên người nàng, nhẹ giọng cười hỏi: “Bảo bối! Xuất quan khi nào?”
“Đã lâu rồi, tu luyện Băng Thủy Linh Lung Kinh cũng có chút thành tựu...” Cơ Băng thoải mái tựa đầu vào ngực hắn, không quên khoe khoang thành tích...
“Băng nhi thật gi Lạc Thần lên tiếng khích lệ, bị mất trí nhớ như nàng chỉ có hản là người gần gũi nhất, vì lẽ đó hắn luôn diệu dàng với nàng nhất có thể...
Cơ Nhã đứng bên cạnh nhìn hắn và muội muội mình thân mật như vậy, da gà nổi lên, bĩu bĩu môi...
Lạc Thần lúc này cũng nhìn sang nàng, ân cần hỏi thăm:
“Khôi phục đến đâu rồi? Các vết thương còn đau không?”
“Miễn cưỡng sánh ngang Hóa Thần Kỳ, muốn trở về Luyện Hư cần tốn thêm một đoạn thời gian!” Cơ Nhã cắn cắn môi, nơi này hình như chỉ có nàng là xa lạ
nhất với hắn...
Nhận ra nàng suy nghĩ lung tung, Lạc Thần cười cười năm lấy bàn tay mềm mại của nàng...
Cơ Nhã theo bản năng muốn rút lại, bất quá tên này mặt dày ghì chặt, nàng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3708657/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.