Chương trước
Chương sau
Lạc Thần thở dài một tiếng, cảm thán

Âm thanh cảm thán của Lạc Thần thu hút không ít người, dù sao thì ở đây ít nhất cũng là Kim Đan Kỳ, dễ dàng nghe thấy lời nói của hắn dù rất nhỏ...

“Loại người gì đây? Khí khái nam nhi hoàn toàn không có, cũng dám đến tham gia Chiêu Sinh?” Một âm thanh chế giễu vang lên, không ít người đồng tình gật đầu...

Người vừa chế giêu là một thanh niên nam tử tầm ba mươi tuổi có tên là Trần Bưu, tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ xem như không tệ, thấy được mọi người đồng tình, hắn cảm thêm đắc ý chế nhạo Lạc Thần:

“Tiểu tử, đừng tưởng che mặt nên không ai thấy bộ dạng trẻ tuổi của ngươi, vắt mũi chưa sạch thì biến về nhà với mẹ đi!”

Động tĩnh nơi đây khiến không ít người chú ý, một số còn sản sàng lấy ra ghế ngồi và bắp rang xem kịch...

Tại cổng thành có không ít Lão Sinh của Học Phủ tiến ra điều tra tình hình Tân Sinh lần này, nếu phát hiện nhân tài, sẽ nhanh chóng nghĩ cách lôi kéo về Thế Lực của mình...

Duy chỉ có hai người khác biệt, trong mắt nhìn Lạc Thần xuất hiện vẻ nghiêm nghị chưa từng có

“Lão Thất, thiếu niên này có chút ý tứ!” Một trong hai tên Luyện Hư canh gác cổng Thánh Thành truyền âm cho đồng bọn...

“Không sai, mười tám tuổi có khí tức Nguyên Anh Hậu Kỳ, tu vi vượt qua phần lớn người cùng trang lứa!” Lão Thất gật đầu phụ họa...

“Bất quá tu vi cao chưa hẳn là chiến lực hoặc thiên phú mạnh, xem tình huống kế tiếp đi!”

Thế là trong ánh nhìn chăm chú của hai tên Luyện Hư kỳ chắp sự và đám đông trước cửa thành, Lạc Thần hơi cau mày nhìn qua nam tử vừa chế nhạo. mình...

“Ngươi muốn thế nào?” Trần Bưu không sợ hãi, trái lại ưỡn ngực khiêu khích hỏi, hắn cảm giác đây là cơ hội tốt để tạo tiếng vang cho mình, từ đó được các tai mắt của các Thiên Tài Tuyệt Đỉnh chú ý, thu nhận vào Thế Lực...

Lạc Thần nhếch mếch không nói gì, tiếp tục vào thành...

“Không thể nào? Vậy cũng nhịn được, tên này có phải nam nhân hay không?” Không ít người đấm ngực dậm chân chế nhạo, ý muốn xem kịch toàn bộ uổng phí khiến bọn hắn không hài lòng...

Không phải Lạc Thần nín nhịn, mà hắn chưa dám manh động, bởi lế tên này đối với quy định của Thánh Thành dốt đặc cán mai, không biết nếu mình động thủ

trước cửa thành có vi phạm nội quy gì hay không...

Nếu chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này mà ảnh hưởng đến việc chiêu sinh, làm phụ lòng mấy người phụ nữ đang chờ đợi, Lạc Thần sẽ không tha thứ cho mình...

“Hừ, nói ngươi không có khí khái thật là đề cao ngươi, hèn nhát thì đúng hơn!” Trần Bưu tiếp tục cười nhạo nói lớn...

Lạc Thần đã đi đến cửa thành, định phớt lờ bước vào... “Khoan đã!” Một âm thanh òm òm ngăn chặn bước tiến của hắn...

Lạc Thần nhìn một trong hai chắp sự đứng trước Cổng Thành, lễ độ chắp tay hỏi: “Không biết tiền bối cần gì?”

“Thánh Thành không chào đón kẻ hèn nhát, Thánh Linh Học Phủ càng không, ngươi có thể về nhà!” Người lên tiếng là Lão Thất...

Nghe hắn nói vậy, đám thiên tài trước cửa thành thương hại nhìn Lạc Thần... “Ý tiền bối là ta có thể động thủ trước cửa thành?” Lạc Thần ánh mắt lấp lóe...

“Haha, Chỉ cần chưa tiến vào Thánh Thành, ngươi muốn làm gì cũng được!” Lão Thất cười lên ha hả...

ẦM

Tiếng cười chưa dứt, một cái bóng đã lóe lên, trong ánh mắt trợn tròn của vô số người, Thủy Hồng Cước cuồng bạo mà ra, thân thể Trần Bưu nổ tung thành một đám mưa máu...

Nguyên Anh hãi hùng khiếp vía bay ra ngoài...

Lạc Thần cười nhạt một tiếng, lại một cước đá ra...

“Không...

Trước khi nát vụn, âm thanh thê lương thảm thiết của Nguyên Anh Trần Bưu truyền vào tận tâm khảm của mỗi người...

Đợi đám người kịp định thần, thân ảnh thiếu niên kia đã thong dong bước qua cửa Thành...

Ực...

Tiếng nuốt nước miếng vang lên không dứt, đám người hãi hùng khiếp vía nhìn bóng lưng dần dần khuất xa kia...

Mọi chuyện diễn ra thật quá nhanh chóng, nhanh đến mức chỉ có hai vị Luyện Hư là thấy rõ quá trình diễn ra...

Thiếu niên kia chân đạp thân pháp có tốc độ khủng khiếp, một cước cực mạnh và chuẩn xác đá ra, dường như nắm bắt yếu điểm trên người đối thủ, tất cả

đều trơn tru hoàn hảo không một kẻ hỡ...

Tất cả yếu tố đó cộng lại, khiến một Nguyên Anh Kỳ Thiên Tài tử vong trong nháy mắt...

“Mau! mau điều tra người kia cho ta, đợi hắn tiến vào Học Phủ, lập tức chiêu mộ hắn vào Huynh Đệ Bang nếu có thể!”


“Xem ra, Học Phủ lại chào đón một quái vật!” Lão Thất nhìn đồng bạn hài lòng cười nói...

Người còn lại gật đầu, thành viên Học Phủ càng mạnh, ngày Tứ Phủ Tranh Đấu sẽ càng dễ thở hơn...

Hàng trăm năm qua, Thánh Linh Học Phủ liên tiếp có thành tích đứng bét bên trong tứ phủ...

Bọn hắn không muốn chuyện cũ lặp lại một lần nào nữa...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.