Chương trước
Chương sau
Nhìn muội muội an tĩnh ngồi bên cạnh, vẻ xinh đẹp ngây thơ của thiếu nữ đã hoàn toàn biến mất, trái lại là sự thành thục và quyến rũ vô hạn của người phụ nữ trưởng thành, trong mắt Cơ Nhã xuất hiện một tia khác lạ...

Hai nàng là tỷ muội song sinh, tình huống của Cơ Băng có biến hóa đương nhiên Cơ Nhã cảm nhận được, chỉ là không biết rõ nó là cái gì mà thôi...

Tính cách vốn có của Cơ Băng rất lạnh nhạt, ngoài người tỷ tỷ như nàng ra hầu như chưa từng đặt thứ gì vào mắt, có thể nó là một băng sơn mỹ nhân...

Vậy mà hiện tại lại trở nên ôn nhu thanh nhã, tạo cho người khác cảm giác dễ chịu, khi nhắc đến người nam nhân kia thì trong mắt luôn xuất hiện một tia hạnh phúc, khóe môi mỉm cười diệu dàng, quả thật kỳ quái đến cực điểm...

“Không lẽ trở thành phụ nữ chân chính, tính cách của con người sẽ thay đổi?” Cơ Nhã âm thầm nghĩ, nhưng vẻ lo lắng trên mặt vẫn không giảm, mở miệng khế nói:

“Tỷ biết hắn có thủ đoạn, nhưng nơi này là U Nguyên Đại Lục, là địa bàn của đám yêu thú, hắn lại không thể xé rách hư không, tình huống nguy hiểm vô cùng!”

Nghe tỷ tỷ nói vậy, Cơ Băng trong lòng cũng lo lắng nhàn nhạt, nếu nam nhân kia có mệnh hệ nào, chỉ sợ nàng cũng không thể sống tiếp...

Hai nữ hiện tại miễn cưỡng có vài thành thực lực, cũng muốn ra ngoài hỗ trợ hắn, nhưng Linh Giới Châu là pháp bảo của Lạc Thần, không có sự đồng ý của hắn hai nàng chỉ có thể lực bất tâm tâm...

“Tỷ tỷ, ngươi sau này sẽ theo phu quân cùng ta sao?” Cơ Băng kéo tay Cơ Nhã, tranh thủ thay Lạc Thần “cưa gái”...

“Haizz, chúng ta nợ hắn quá nhiều, đời này cũng chỉ có thể đi theo trả nợi” Cơ Nhã nhợt nhạt ra vẻ thở than, chỉ là đôi mắt tràn đầy nhu ý đang bán đứng nội tâm nàng, nhớ lại nam nhân kia liều lĩnh cứu mình, trái tim như được nếm mật...

“Nhưng chàng có rất nhiều nữ nhân a!” Cơ Băng không ngờ tỷ tỷ lại đồng ý nhanh chóng như thế, bèn nói ra khuyết điểm của Lạc Thần...

“Haha, tại thế giới này chỉ cần có bản lĩnh, đoạt hết nữ nhân trong thiên hạ thì như thế nào?” Cơ Nhã thản nhiên cười, không quan tâm cho lắm, tu luyện đến Luyện Hư Kỳ như nàng, tâm cảnh và lý trí đều thuộc hàng đỉnh cấp, những thứ gọi là ghen tuông vớ vẫn không tồn tại...

Đừng nói là nam nhân tam thê tứ thiếp, có không ít nữ cường nhân sở hữu vô số nam sủng, xem nam nhân là đồ chơi đấy...

“Thế lỡ như hắn phụ bạc chúng ta thì sao?” Cơ Băng dị nghị...

“Tỷ tin tưởng ánh mắt của muội cũng như tin tưởng ánh mắt của chính mình!” Cơ Nhã nhìn muội muội nhẹ giọng nói...

“Muội cũng vậy! Nếu một ngày chàng bội bạc, ta cũng vô oán vô hối, âm thầm rời xa chúc chàng hạnh phúc!” Cơ Băng hai mắt lấp lánh thì thào trong miệng...

Cách các nàng không xa, thân ảnh một mỹ nhân có nét đẹp tây phương nóng bỏng nhắm mắt ngâm mình trong Cực Lạc Suối...

Thân thể nàng săn chắc nóng bỏng, làn da bóng loáng lấp lánh trong làn suối, ngực nở mông cong, chỉ là tuổi tác còn hơi nhỏ...

Nghe đối thoại của hai nữ, khóe miệng của mỹ nhân phương tây hơi nhếch lên hài lòng...

Tiểu Sư biết rõ tình huống nguy hiểm của Lạc Thần hơn cả Cơ Nhã, nhưng nàng lựa chọn im lặng không nói, tránh cho hai tỷ muội kia càng thêm lo lắng mà

không giải quyết được gì...

Tiểu Sư biết điều hiện tại mình có thể làm chính là cố gắng chữa trị thương thế trên cơ thể, chờ ngày chủ nhân quay lại không để hắn phải bận tâm về mình...

Ba vị mỹ nữ vì một nam nhân, mà âm thầm suy tính cho đối phương, không có chút tị hìm, mỗi người theo đuổi một dòng suy nghĩ riêng...

Trung tâm Băng Thiên Đại Lục...

Thành trì toàn bộ được xây bằng Cực Phẩm Linh Thạch, chiều dài bất tận nhìn xa không thấy điểm cuối, chiều cao như núi khuất sau từng tầng mây, lại rộng lớn vô hạn không biết đâu mà lần...

Tường thành được bố trí các trận pháp phòng ngự cao thâm, sợ rằng Luyện Hư cường giả toàn lực công kích cũng không thể phá vỡ, càng đừng nói đến việc lén lút trộm đi các viên gạch được đúc từ Cực Phẩm Linh Thạch...

Nơi này xa hoa đến cực điểm, toàn bộ Băng Thiên Đại Lục chỉ cố một thành trì như vậy...

Thánh Thành...

Nhắc đến thế lực có địa vị cao quý nhất trong lòng mỗi tu sĩ tại Băng Thiên Đại Lục, chắc hẳn người ta sẽ nghĩ ngay đến Thánh Linh Học Phủ...

Nhưng nhắc đến Thánh Linh Học Phủ thì tu sĩ sẽ tự giác nghĩ đến Thánh Thành...

Bởi lẽ, Thánh Linh Học Phủ nằm giữa trung tâm Thánh Thành...

Thánh Thành được xem là thành trì rộng lớn và xoa hoa nhất toàn bộ đại lục, do chính Thánh Linh Học Phủ cai quản...


Khác với các thành trì khác có nhiều thế lực ngư long hỗn tạp trộn lẫn, thì Thánh Thành chính là thiên đường của Tán Tu (tu sĩ không có thế lực)...

Bởi lẽ tại Thánh Thành, mặc kệ ngươi có thân phận gì, chỉ cần đặt chân vào. thành thì địa vị tất cả phải bình đẳng, không thể dựa vào thế lực của bản thân mà gây chuyện thị phi, đó là quy định do Thánh Linh Học Phủ đặt ra...

Có thể nói, tại Thánh Thành, dù ngươi là thiếu gia của Bát Cấp thế lực, vẫn chỉ sánh ngang với một tán tu vô danh tiểu tốt mà thôi...

Tuy nhiên quy định khô khan là như vậy, nhưng ai mà chẳng biết, rời khỏi 'Thánh Thành thì thân phận và địa vị lại một lần nữa lại quyết định số phận...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.