Chương trước
Chương sau
Cả hai càng đánh càng kinh hãi phát hiện, công kích của mình phát ra bị nấm đấm như cổ thụ của đối thủ thôn phệ phần lớn lực công kích...

“Mạnh! Qúa mạnh, ngươi rốt cuộc là ai đây?” Hồ Ngọc Nghiên bị cảnh tượng hào hùng khiến cho nhiệt huyết sôi trào, trái tim nhỏ nhắn đập thình thịch...

Dù là Thiên Tài đứng đầu Thiên Yêu Bảng hiện tại, khi còn là Tứ giai yêu thú cũng không thể có chiến tích kinh khủng được như vậy...

Yêu thú luôn tôn sùng kẻ mạnh, nhất là giống Cái...

Hồ Ngọc Nghiên cũng không ngoại lệ...

Trong mắt con cái, con đực càng mạnh càng có sức hấp dẫn...

Dù đã sinh ra linh trí nhờ tu luyện, thậm chí hóa thành hình dáng nhân loại, nhưng bản năng của mỗi giống loài không thể thay đổi...

Bạch Tố Mai là một ví dụ điển hình nhất, mặc dù có bề ngoài thánh khiết như thiên thần, nhưng ở trên giường luôn là một dâm nữ muốn hút khô tinh lực Lạc 'Thần...Bởi vì nàng là Xà Yêu, có dục vọng cực mạnh...

Mà Hồ Ngọc Nghiên lại là Hồ Yêu, dục tính so với Xà yêu không kém chút nào, thậm chí có phần nhỉnh hơn...

Nàng luôn kiêu ngạo bởi vì trong đồng lứa tuổi, chưa ai có thể vào mắt nàng, dù là Thiên tài đứng đầu Thiên Yêu Bảng ở thời điểm hiện tại, nếu dốc hết toàn lực ra chiến, Hồ Ngọc Nghiên dám chắc mình có thể đồng quy vu tận cùng đối phương...

Nhưng Lạc Thần thì khác, nếu người này đạt đến Hóa Thần kỳ tu vi, sẽ dễ dàng nghiền ép nàng, đánh bại nàng...

Điều này khiến bản năng tôn sùng phái mạnh trong tim Hồ Ngọc Nghiên cháy lên hừng hực...

Lạc Thần đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng nữ yêu này, hắn vẫn đang điên cuồng quyền đấm cước đá hai tên Yêu Thú, bực dọc trong lòng vì Cơ Nhã bị thương được giải tỏa phần nào, tinh thần sảng khoái như chưa từng có...

“Không thể tiếp tục như vậy!”

Nhím Địa bị đánh đến tối tăm mặt mày, rốt cuộc rống to một tiếng, một con nhím khổng lồ hiện ra giữa không trung, toàn thân phủ đầy các thanh gai nhọn

như sắt thép, dữ tợn vô cùng...

Hắn hóa thành bản thể...

Lạc Thần một chân không dừng kịp đá vào thân Nhím Địa, đôi chân xuất hiện một tia đau đớn, Địa Chiến Ngoa vậy mà xuất hiện vết rách nhỏ...

“Lực phòng ngự thật kinh khủng!” Lạc Thần cảm thán một tiếng...

Hầu Tú cũng không nhịn được bị ức hiếp, quyết định thi triển Vũ Kỹ Thiên Cấp Trung Phẩm của Hỏa Hầu nhất tộc, hắn gầm to một tiếng:

“Pháp Thiên Tướng Địa!”

Đúng với cái tên, chỉ thấy thân thể vốn nhỏ gầy linh động của Hầu Tú đột ngột cao lớn lên vài chục trượng, như một tôn thần hầu thống ngự nhân gian, ngay cả Đỉnh Ba trên tay hắn cũng biến lớn theo kích thước cơ thể...

“Đi chết!” Hầu Tú cầm Đinh Ba nện xuống đầu Lạc Thần...

Như một kẻ khổng lồ muốn nghiền chết con kiến nhỏ...

RỐNG...

Thổ Hùng cấp tốc xuất hiện, chỉ là thân thể như một ngọn núi của nó vậy mà chỉ đứng ngang hông Hầu Tú...

Đinh Ba nện xuống, Thổ Hùng đưa bả vai lực lưỡng đón đỡ... ẦM..

Pháp Thiên Tướng Địa không hổ là Thiên Cấp Vũ Kỹ, trước một kích toàn lực của Hầu Tú, Thổ Hùng toàn thân nát vụn, tiêu tán trong thiên địa...


“Cút cho ta!” Hầu Tú gầm lên, dùng toàn lực nện xuống... ẦM

Với một kích cuối cùng này, Mộc Quy bị nện rơi xuống mặt đất, hình thành một cái hố to...

Nhìn lấy tình cảnh này, Lạc Thần gương mặt sau Ngạo Tiếu Mặt Nạ xuất hiện vẻ kinh ngạc, ngưng trọng nói:

“Là ta xem nhẹ thiên tài U Nguyên Đại lục rồi! Nhiệm vụ cấp Sử Thi quả nhiên không dễ nuốt!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.