Một ý niệm cường đại tiến nhập linh hồn người họa sĩ, khám phá toàn bộ trí nhớ của hắn...
Đến cuối cùng, Linh Hồn người họa sĩ triệt để bị xóa sạch...
Đôi mắt trở nên trống rỗng vô thần, ngồi bệch xuống mặt đường... Chính thức mất đi thần trí, trở thành người thực vật...
Sưu Hồn...
“Được rồi! chúng ta đi!” Tam trưởng lão rút lại bàn tay, nhìn ba tên hậu bối hòa ái cười nói...
Ba tên hậu bối Hàn Thẩm liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý cười cười hỏi: “Đi đâu?” Tam trưởng lão đôi mắt híp lại thành khe nhỏ, lẩm bẩm một tiếng như gió nhẹ:
“Liễu gia!”
Linh Giới Châu...
Phu Thê Cung trên đỉnh Cung Đình Thụ...
Hai thân thể trần truồng của nam và nữ quấn chặt lấy nhau...
Bên trong đan điền của Lạc Thần, tứ đỉnh hiên ngang mà đứng...
Nơi trung tâm là một đóa Bạch Liên trong suốt đang xoay tròn nhè nhẹ...
Theo mỗi vòng xoay của nó, Hồn Lực của Lạc Thần lại đồi giàu thêm một chút...
Tuy nhiên hắn lại không dùng đến lượng Hồn Lực đó, trái lại toàn bộ chuyển dời sang thân thể người nữ nhân mềm mại kia...
Hết sức chăm chú điều động, trị từng vết thương nơi tận linh hồn nàng... Gần hai tháng thời gian, Lạc Thần rốt cuộc đã hoàn toàn luyện hóa thành
công Ôn Hồn Liên, khiến nó trở thành một thành viên mới bên trong đan điền của mình...
Tu vi Hồn Lực lúc này đã sắp đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi...
Nghĩ là làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682260/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.