“Nhị Hoàng Tử sao? Lâm Khánh hình như là chó săn của hắn?” Lạc Thần hỏi...
“Lâm gia đã hoàn toàn đứng về phe hắn!” Băng Lam Tịch gật đầu...
“Cũng thật trùng hợp!” Lạc Thần cười lạnh một tiếng... “Haizz, đúng vậy!” Băng Lam Tịch thở dài yếu ớt, Phụ Hoàng của nàng cũng không tránh khỏi trách nhiệm...
Nhận ra ra sầu não trong lòng nàng, Lạc Thần ôn nhu nâng cái cằm trơn bóng lên, nhìn vào đôi mắt như đại dương xanh thâm tình nói:
“Như đã nói, ta yêu nàng vì những gì chúng ta đã trãi qua, vì chính con người nàng, dù nàng là Công Chúa hay một nữ thôn phu, điều đó vĩnh viễn không thay. đổi!"
“Hôn thiếp!” Cảm nhận được tình ý của nam nhân, nàng cũng mặc kệ tương lai như thế nào, đôi môi thơm tìm đến miệng hắn...
Lạc Thần không khách khí, tham lam khóa lấy hai cánh môi mềm đỏ rực...
Bốn cánh môi đan xen vào nhau, cảm nhận xúc cảm mềm mại nàng mang lại, hắn tách lấy đóa hoa thơm ngát kia, cái lưỡi tiến vào...
Đảo quanh hàm răng ngọc tinh xảo của nàng, bắt được đầu lưỡi ngọt ngào kia, mãnh liệt quấn quít...
Hai cái lưỡi như hai con rắn nước triền miên, cùng nhau trao đổi nước bọt...
Cảm nhận khoái cảm đầu đời do tình yêu mang lại, Băng Lam Tịch linh hồn trầm mê trong đó, trúc trắc phối hợp với nam nhân, mặc hắn tham lam cướp đoạt miệng thơm của mình...
Hô hấp cả hai bắt đầu dồn dập, bộ ngực sửa lớn phập phồng trong lòng hắn...
Lạc Thần đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682246/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.