Răng rắc... Đá vỡ, bên trong chả có thứ đồ gì...
Liễu Mộng Mộng hai má phình to, đôi môi nhỏ hơi bỉu, không cam lòng cầm lên một viên đá khác, kích cỡ thậm chí thua cả quả chanh, đem nó đập nát...
Một tia sáng từ bên trong truyền ra, đám người lập tức bị hấp dẫn... 'Tia sáng phát ra từ một viên ngọc xanh, trơn bóng lấp loáng...
“Là Ty Thủy Châu, tiểu cô nương này vận khí không tệ...” Có người lập tức nhận ra lai lịch thứ này...
“Ty Thủy Châu, nghe nói có thể giúp tu sĩ tồn tại trong nước mà không cần dùng đến Linh Lực phong tỏa cơ thể, cũng là một bảo bối không tệ”
Đám người nhao nhao gật đầu, mặc dù tu sĩ có thể dựa vào linh lực bảo vệ mà tiến vào biển cả hay sông lớn, nhưng công dụng của Ty Thủy Châu vẫn rất không tệ, ít nhất giúp tu sĩ tiết kiệm linh lực...
“Hì hì, Mộng Mộng thật may mắn” Tiểu nha đầu khoái chí cười híp mắt...
“Mộng Mộng quả thật lợi hại” Lạc Thần xoa đầu nàng khích lệ...
“Hì hì, Mộng Mộng đem nó tặng cho ca ca” Tiểu nha đầu hướng Lạc Thần đưa viên châu ngọc...
“Vậy ca ca cảm ơn Mộng Mộng rồi” Lạc Thần không khách khí thu hồi, dù sao. đây là tấm lòng của tiểu cô nương, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, huống hồ hắn cũng không để nàng chịu thiệt...
Chúng nữ nhìn cảnh này ấm áp mỉm cười...
“Kim Nhi, còn bao nhiêu cục đá cất chứa vật phẩm có thể sử dụng?” Lạc Thần trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682197/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.