Trong lúc nhất thời, trái tim nàng đau đớn như bị kim đâm, lại càng yêu hắn nhiều hơn...
“tiểu Thần, mau cho ta biết mọi chuyện, mắt ngươi rốt cuộc là sao?” Liễu Thi Cầm dựa sát vào hắn, bàn tay mềm mại chưa từng rời khỏi má hắn...
Nhìn quyết tâm trong đôi mắt nàng, lại thấy Mộc Tử Âm mong đợi, Lạc Thần hít sâu một hơi bắt đầu kể lại, từ việc bị đối xử bất công, đến việc bị tước lấy ánh
sáng trao cho Lạc Vũ...
“Sau đó ta được một vị cao nhân thu nhận làm đệ tử, giúp ta rời khỏi Lạc gia, lại cho ta rất nhiều bảo vật...”
Đến đoạn sở hữu hệ thống, Lạc Thần đành phải bịa chuyện... “Huhu”
Hai nữ đã sớm khóc không thành tiếng, Mộc Tử Âm cũng nhịn không được. ôm chầm lấy hắn khóc nức nở...
Ba người ôm nhau khóc hồi lâu, hai nàng đã cạn kiệt nước mắt...
Lạc Thần đẩy ra hai người, nhìn hai gương mặt lấm lem như mèo, hắn bật cười lau sạch nước mắt trên hai làn da mềm mại...
“tiểu Thần, sư phụ ngươi là ai? Ta nhất định phải thành tâm ngày đêm cảm tạ
hắn” Liễu Thi Cầm nín khóc mĩm cười, cảm thấy mọi ưu phiền trong lòng quét sạch, chỉ cần tìm lại tỷ tỷ, cả nhà bọn họ sẽ chân chính đoàn tụ...
“Sư phụ ta gọi Kim Nhi, nàng hành tung thần bí khôn lường, ngay cả ta cũng không biết tung tích” Lạc Thần ăn nói hàm hồ...
“Phi, người ta mới không phải sư phụ” Trong cơ thể Lạc Thần, Kim Nhi phồng má hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682185/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.