Lạc Thần cảm giác miệng nàng đã mỏi, lưu luyến ngậm cái lưỡi nhỏ nút chặt một cái, lúc này mới nhả ra...
Một sợi tơ bằng nước trong suốt nối liền hai khuôn miệng khiến hai người nhìn nhau mĩm cười...
“Bảo bối, miệng muội thật ngọt” Lạc Thần gãy gãy đôi môi hơi sưng đỏ của nàng, mĩm cười khen ngợi...
Lý Trúc Loan xấu hổ cúi đầu, lý nhí đáp: “Miệng huynh cũng vậy, phu quân”
Nghe nàng gọi mình phu quân, Lạc Thần hạnh phúc cười lớn, ôm vòng eo. nàng, cảm nhận bộ ngực tròn đè ép, hắn chân thành thủ thỉ: “Nàng đã gọi ta một tiếng phu quân, ta sẽ trân trọng nàng suốt đời này, không để thê tử của mình chịu nữa điểm ủy khu:
“Vâng” Nàng ngoan ngoãn, thậm chí không biết vì sao, trong lòng thầm cảm ơn Mộc Hào, nếu không nhờ đối phương, có lẽ hiện tại mình và phu quân còn là bằng hữu quan hệ...
“Hôm nay ba người chúng ta chính thức là một gia đình, mau thay huynh cởi y phục” Lạc Thần thả lỏng nàng ra, bắt đầu cởi bỏ y sam trên người nàng...
Lý Trúc Loan cố nén cảm giác xấu hổ, đôi tay mềm mại hơi run bắt đầu lột y phục hắn...nhớ lại hình tượng trần truồng ngạo nghễ tại Đấu Thú Trường lần kia khiến tim nàng đập mạnh...
Từng lớp vải mỏng rơi xuống, thân thể lung linh như tiên nữ cũng xuất hiện trong tầm mắt nam nhâi
'Yếm hồng rơi xuống... Tiểu khố nơi hai chân cũng tiếp bước... Một ngọc thể hoàn mỹ trở về với tự nhiên...
Lạc Thần như bị định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682148/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.