Lạc Thần nhấp mạnh...
Bạch bạch
Một tay vỗ bờ mông tròn nút nít thịt, vừa vỗ vừa hung hăng nói: Bốp
“Hắn không thể bảo vệ nàng, ta bảo vệ”
Bốp
“Ta đã muốn thì nàng chạy không thoát”
Bốp
“Những thứ hắn đã làm với nàng, ta cũng đang làm, thậm chí làm tốt hơn hắn” Bốp
“Ngoan ngoãn thả lỏng, ta trị thương cho nàng”
Mộc Tử Âm nhắm mắt cam chịu, thân thể thành thục như con thuyền trên sóng lớn, bầu vú đung đưa theo mỗi lần ra vào của nam nhân,...
Không biết vì sao, cảm giác tội lỗi với phu quân dần dần phai nhạt... Trái lại, khoái cảm tràn ngập, miệng thơm hơi mở... “Ưm, sướng”
Đột ngột vô số linh khí từ bốn phương tám hướng truyền về khiến Mộc Tử Âm thốt lên rên rỉ...
Lạc Thần đã vận chuyển Long Tiên Thánh Điển, thu gôm linh khí về thân thể nàng...
“Lão bà, sướng không?” Nghe nàng rên rỉ, hắn mở miệng cười trêu...
Mộc Tử Âm thầm hận, nàng sướng vì linh khí trị liệu, không phải vì giao hợp với hắn, hơn nữa ai là lão bà của tên này chứ?
Lạc Thần cũng không tiếp tục đùa giởn, tập trung vận công liệu thương cho nàng...
Không lâu sau, linh lực Mộc Tử Âm khôi phục hai phần mười, thực lực miễn cưỡng sánh ngang Kim Đan kỳ,...
Lạc Thần dừng vận chuyển công pháp, xoay người ôm nàng vào ngực nói:
“Ta mới không ngu trị thương toàn bộ cho nàng, sợ nàng lập tức giết ta mất, nàng phải yếu đuối ta mới dễ bắt cóc”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682133/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.