Nhưng Hỏa Phượng động tĩnh thi triển thật sự quá lớn, nơi đây lại là một dãy núi cây cối um tùm, Hỏa Phượng xuất hiện chỉ sợ toàn dãy núi sẽ bị đốt trụi..
Tuy nhiên Hỏa tiễn lại khác, nó cô động Dị Hỏa đến cực hạn, lực sát thương mạnh, kết hợp với Bắc Đẩu Cung chính là giết người lợi khí đoạt mạng thích hợp nhất...
Lạc Thần gần đây phát hiện thủ đoạn công kích của mình còn hạn chế ở cự ly xa, ngoài Linh Đạn và Bắc Đẩu Cung, hắn còn thiếu một bộ chưởng pháp hoặc chỉ pháp nào đó có uy lực mạnh...
Bát Quái Hồi Thiên Chưởng mặc dù là chưởng pháp nhưng lại thiên về phòng ngự...
Không tiếp tục suy nghĩ, Thấu Thị Vạn Lý đã khóa chặt thân ảnh Doãn Chí Bình, dây cung bắt đầu kéo căn...
Mà thân hình vốn chìm trong bóng tối của Lạc Thần cũng dần hiện diện, việc điều động Thiên Cấp Pháp Khí không cho phép Áo Choàng Bóng Tối phát huy tác dụng nữa...
Doãn Chí Bình không hổ là Hóa Thần Kỳ, dù đang điều tức nhưng linh mẫn vô cùng, cảm giác nguy hiểm bao phủ toàn thân khiến hắn mãnh liệt quay đầu, thần thức điên cuồng lan tỏa...
Một thân ảnh thiếu niên đứng trên cành cây, tóc dày tung bay phất phới, áo choàng đen phủ kính thân thể, mặt nạ tà dị mĩm cười để lộ con mắt duy nhất lấp lóe ánh sáng, trường cung sản sàng trên tay, một mũi tên hừng hực đang được ngưng tụ, Bắc Đẩu thất tinh như ẩn như hiện sau lưng hắn...
Trong đêm đen, thân ảnh ấy như tử thần đòi mạng Doãn Chí Bình hắn...
“Là ai?” Doãn Chí Bình hoảng sợ hét to, bản năng cơ thể điều động toàn bộ linh lực,...
Bị một người âm thầm nhắm vào một cách quỷ dị như vậy khiến hắn sởn cả tóc gáy...
Nơi đây hoang vu im ắng vô cùng, vì tự tin với cảm giác của một Hóa Thần, cho dù âm thanh bước chân kiến bò trên đất cũng không thoát khỏi cảm giác của
hắn...
Vậy mà đột nhiên có người trực tiếp khóa chặt sát ý lấy mình một cách vô tung vô ảnh..
Doãn Chí Bình sao có thể không khiếp sợ? Bản năng Hóa Thần bộc phát, Doãn Chí Bình hay tay kết ấn quát lớn: “Vạn Mộc Trói Buộc”
Vô số dây leo to tướng lao thẳng đến phía Lạc Thần, mà Doãn Chính Bình xoay người ngự không, điên cuồng bỏ chạy...
Nhìn vũ kỹ quen thuộc đối phương thi triển, Lạc Thần khóe miệng cười tà, không ngờ đối phương là người Thiên Mộc Tông, đúng là oan gia ngõ hẹp...
Lạc Thần mặc kệ dây leo tiếp cận mình, Tử sắc hỏa diễm bao trùm cơ thể, trong đêm tối khiến hắn càng thêm tà dị, toàn bộ dây leo bị đốt trụi...
XOẸT
Tên rời khỏi dây, Dị Hỏa tiễn khóa chặt con mồi, như xuyên toa hư không truy. kích...
“Là Dị Hỏa?” Doãn Chí Bình sắc mặt trắng nhợt, tốc độ mũi tên thật sự quá nhanh, hơi nóng khủng khiếp kia đã bao trùm lấy hắn...
Xèo xèo...
Trong ánh mắt bình thản của Lạc Thần, lại một Hóa Thần Kỳ hóa thành tro bụi, không ngay cả tro bụi cũng không sót lại, phải nói là hóa thành hư vô...
“Hừ, nếu tự bạo như Tứ trưởng lão kia, có lẽ sẽ có cơ hội sống sót” Lạc Thần cười lạnh nói...
Doãn Chí Bình linh lực trên thân không còn bao nhiêu, trạng thái so với Tứ Trưởng Lão khi đó không tốt lành gì...
Hắn làm người hèn mọn, ngay cả thê tử mình cũng phản bội, đương nhiên không đủ quyết đoán tự bạo cầu sinh như Tứ Trưởng Lão,...
Lạc Thần nhanh chóng tiếp cận, toàn bộ vật dụng của Doãn Chỉ Bình bị Dị Hỏa thiêu thành tro bụi, tuy nhiên lại có một hộp đá đen tuyền ngoại lệ còn nằm trên đất...
“Kim Nhị, thứ này làm bằng gì, bền chắc như vậy?” Lạc Thần hỏi.
Hắn chỉ tò mò thứ bên trong...
Đặt tay lên nắp hộp, định mở ra xem...
“Keng, phát động chi nhánh nhiệm vụ [Đoạt Hiền Thê], phần thưởng: Một lần triệu hoán Địa Cấp Pháp Bảo, một Lần triệu hoán Thiên Cấp Vũ Kỹ. Thất bại: Liệt dương 5 tháng”
Âm thanh máy móc vang lên khiến khuôn mặt vốn dĩ bình thản sau lớp mặt nạ trở nên co giật...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]