Chỉ thấy Mộc thụ cành lá sum xuê, lại chặt chẽ gắn kết đến cực hạn, như một tấm thuẫn lớn sản sàng bảo hộ người thi triển nó.
Xèo xèo xèo
Hỏa diễm rốt cuộc tiếp xúc với cổ thụ, âm thanh thiêu ruội không ngừng vang lên, nhưng với cường độ linh lực Hóa Thần Kỳ, tốc độ Dị Hỏa thiêu đốt tạm thời chưa thể phá hủy nó...
GÁY GÁY
Hỏa Phượng như nổi giận, hai cánh khổng lồ vổ phần phật, cường độ hỏa diễm đề thăng bao trùm một phần thiên địa...
Cổ thụ như một ngọn đèn lun lay trước gió, Tứ trưởng lão nhìn sang Mộc Hào. hét nói:
“Mau chạy đi, chỉ khi nào ngươi thoát đi ta mới dễ dàng hành động”
Mộc Hào hai mắt hẳn từng tia máu, lần đầu trong đời hắn như chó nhà có tang, bị người nhỏ tuổi hơn mình ép đến chật vật như vậy...
Bất quá lý trí nói cho hắn biết, ở lại chỉ càng làm liên lụy Tứ Trưởng Lão...
Mộc Hào cừu hận nhìn chằm chăm Lạc Thần, chưa từng nghĩ tới vì tham lam của bản thân mà gây nên chuyện này...
Hắn chỉ cho rằng, Lạc Thần mạnh hơn hắn, thiên phú cao hơn hắn, thì là đáng chết...
Nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Lạc Thần đã chết 69 lần... Hai chân bắt đầu di chuyển thân pháp, Mộc Hào cấp tốc thối lui...
“Chạy được sao?” Lạc Thần cười lạnh một tiếng, dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn hắn, hai chân dậm lấy Địa Chiến Ngoa, thi triển thân pháp truy đuổi...
“Hừ, ngươi phân tâm như vậy, Hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682120/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.