“Ngọc Phượng chào chư vị” Âm thanh lạnh lùng trong trẻo vang lên.
Đây là một cái nữ tử mặc kim sắc váy dài cao quý, mái tóc đen tuyền như thác, mắt phượng mày ngày, lông mày lá liễu nhếch lên, thân hình cân đối, cao
thẳng.
Nàng mặc dù lên tiếng chào hỏi, bất quá từ đầu đến cuối ánh mắt chưa từng nhìn qua các thanh niên quan khách.
Hiển nhiên Hoa Ngọc Phượng là một cái cao ngạo đến cực điểm mỹ nữ, loại nữ nhân vừa xinh đẹp vừa cá tính này lại khơi dậy ham muốn chinh phục trong lòng nam nhân, không ít nam tử siếc chặt nấm đấm, thề phải để nàng nhìn thẳng vào mình.
“Cuối cùng là Bách Hoa Tam Thánh Nữ - Yên Sương Nhi”
Hoa Ngọc Loan lên tiếng giới thiệu người còn lại.
Vô số ánh mắt lúc này đổ dồn vào thân ảnh còn lại giữa trung tâm quảng trường..
Không có vô hạn mị thái Không có kiêu ngạo cá tính Chỉ có sự êm dịu như dòng nước trong trẻo, mát lạnh...
Nàng yên lặng đứng đó, mái tóc màu da trời xõa qua vai, môi hồng răng trắng, lịch sự trang nhã, lại mang theo một tia vận vị quyến rũ...
Điều đáng nói nhất là đôi mắt như nước thăm thẳm của nàng luôn hướng về xa xăm, mang theo một tia thương nhớ, khiến người ta đau lòng, muốn che chở cho nàng mãi mãi..
Họ đâu biết rằng, nàng quả thật đang nhớ hắn rất nhiều...
Nhờ có hắn mà nàng được đứng tại nơi này, nữ nhân say đắm trong tình đâu ngắn ngũi, nay phải chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682111/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.