“Nói cho ngươi?” Mộc Hoành giận quá hóa cười, dữ tợn nói:
“Nói cho ngươi ta đường đường là thành chủ, lại bị một nữ tử đoạt đất mở khách sạn, một đồng thuế má cũng không giao ra, ta lại chỉ có thể mặt cười vui vẻ lấy lòng đối phương sao?”.
“Tự hào lắm sao mà nói?”
Mộc Hoành hét lớn, tiếp tục chửi:
“Lão tử từng dạy ngươi làm người khiêm tốn, núi cao còn núi khác cao hơn, không thể xem thường người trong thiên hạ, ngươi có lọt lỗ tai không?”
“Ngươi tham lam đồ của người khác thì cũng thôi, muốn cướp đoạt thì ra tay
sạch sẽ một tí, tại sao lại ngu xuẩn sai Mộc Ưng chặn đường cướp người giữa thanh thiên bạch nhật?”.
“Não ngươi bị chó tha rồi sao?” Mộc Hoành càng chửi càng tức giận, quay sang tàn phế Mộc Ưng rống lên:
“Còn có ngươi, chuyên như vậy cũng nghe theo lời hẳn làm càn, chưa hỏi ý của ta”
BÙM
Mộc Hoành một chưởng đánh xuống, tu vi Hóa Thần không giữ lại chút nào, Mộc Ưng vốn tàn phế đột ngột nổ tung thành thịt vụn, chết không toàn thây.
Mộc Kiêu run lẩy bẩy, lần đầu hẳn thấy phụ thân tức giận như vậy, ngay cả tâm phúc theo hầu nhiều năm nói giết là giết.
“Hừ, phế vật giữ lại làm gì?” Mộc Hoành cười lạnh, lần này hắn muốn giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp toàn bộ phủ thành chủ một lúc.
Quả nhiên thần thức dò xét một vòng, cảm thấy đám người hầu trong nhà run lẩy bẩy, sợ hãi tột độ.
“Hix, phụ thân, hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3682089/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.