Thời điểm Hạ Tranh đem tất cả bánh bao xếp vào lồng, mẻ bánh cậu hấp trước cho bản thân, đã bắt đầu tỏa hương thơm nồng nàn.
Dù bị bao bọc bởi vỏ bánh, hương vị tươi ngon của nhân thịt chín tới, vẫn cứ không chịu lẻ loi mà thoát ra ngoài. Tuy mùi vị kia đã bị ngăn lại không ít, nhưng lớp da bánh sau khi hấp chín cũng đồng dạng tản ra hương khí riêng, hòa cùng với vị thịt, khiến cho tiểu lung bao lẫn thêm chút mùi lúa mạch thơm ngát.
Tự cổ chí kim, lương thực chính ăn kèm với các loại thịt, là sự kết hợp hoàn mỹ nhất đối với vị giác nhân loại.
Hạ Tranh hít một hơi thật sâu, giờ khắc này, tâm tư phức tạp trong lòng cậu hết thảy tan thành mây khói.
Buồn phiền của con người, có hơn phân nửa, được ăn no liền có thể giải quyết. Phần còn lại, cũng có thể được xử lí sau khi đã no bụng.
Hạ Tranh tắt bếp, mở lồng hấp, hơi nước như vân vụ hướng về phía cậu mà xông tới. Sau làn mây mù, là một lồng bánh bao béo tròn trắng trẻo đang ngượng ngùng khoe dáng.
Bất đồng với nhan sắc nửa xám nửa trắng khi vừa được nặn ra, tiểu lung bao lúc này oánh bạch như những cục bông gòn thượng hạng, chọt một cái, xúc cảm nóng hổi mà mềm mại từ đầu ngón tay truyền tới, thật giống như đang chạm vào một lớp mây trắng bọc quanh ánh dương quang.
Hạ Tranh niết nhẹ một chiếc tiểu lung bao, thấy còn khá nóng, bèn đặt bên môi thổi thổi, sau đó nhẹ nhàng cắn một miếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-my-thuc-o-tinh-te/265769/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.