“Tỷ, tỷ thật sự muốn gả đi sao ? Không phải là đùa đấy chứ ?” Về đến phòng, Lăng Húc không ngừng lải nhải bên tai tỷ mình, hắn thực sự vẫn có chút hồ nghi.
“Húc Nhi thân yêu, đệ đã hỏi đến lần thứ mười chín rồi đấy, còn hỏi thêm lần nữa, là vừa đủ hai mươi.” Lăng Trúc ngồi bên cạnh bàn ăn lạc rang, một hạt bị nàng ném ra, vừa hay bay ngay vào bên trong miệng Lăng Húc, hắn cũng đáp lại lấy một hạt ném qua miệng nàng, hai tỷ đệ cứ thế mà biểu diễn tiết mục đặc biệt, làm Ly Nhi đứng bên cạnh ngây ra mà xem.
“Tỷ thực muốn gả cho người ta sao ?” Hắn cố hỏi thêm lần nữa cho đủ hai mươi thì thôi.
“Không sai, ta muốn gả cho Hướng Ngạo Thiên.” Đừng nói hắn kinh ngạc không tin, đến nàng cũng cực kỳ thấy lạ đây, thực chẳng dám tin là nàng lại nhận lời gả cho hắn.
“Tỷ thích huynh ấy không ?”
“Thích .” Nàng nghĩ cũng không nghĩ mà trả lời luôn.
“Tỷ yêu huynh ấy không ?”
Lăng Trúc nghĩ một lát, “Không biết. ” Đối với đệ đệ duy nhất này của mình, nàng trước giờ chưa từng giấu diếm gì cả, cứ cho là nàng thực sự không biết đi chăng nữa cũng sẽ luôn nói cho hắn.
“Gì chứ ?” Đây là câu trả lời kiểu gì thế ? Yêu là yêu, không yêu thì là không yêu ! Lại còn có không biết sao ?
“Gì chứ cái gì ?” Chẳng hiểu nổi hai chữ đó của hắn là có ý gì, nàng chỉ biết vứt trả cho hắn vậy.
“Chính là cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-lua-the/117606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.