Nói lời tạm biệt với Mạnh Hạo phu nhân xong, Lăng Trúc mang theo LyNhi giả nam cùng Hướng Ngạo Thiên quay về, dự định sẽ tự mình thuyếtphục cha mẹ hắn từ bỏ mối hôn sự này, có kinh nghiệm lần này, nàng vềsau không còn dám tùy ý nói đùa nữa, hại người không được mà lại cònthành hại chính mình nữa.
Hướng Ngạo Thiên đang đi phía đầu kia đột nhiên mất dạng, Lăng Trúcđang mải mê nhìn ngắm phong cảnh kia cũng chẳng có thời gian nhàn rỗi mà để ý đến, ngược lại chỉ có Ly Nhi đang đi đến sắp gãy cả chân ra kiakêu lên : “Tiểu thư, không thấy Hướng công tử đâu nữa !”
Lăng Trúc không biết không hay gì lúc này mới dừng bước chân lại, “Đúng oh ! Hắn đâu rồi ?” Xem xét bốn phía một hồi, mới nhìn thấy Hướng Ngạo Thiên đang nhàn nhã màngồi thưởng thức trà ở trong quán trà cách đó không xa, chủ tớ hai người lúc này mới không vui vẻ gì mà dắt ngựa đi tới, đem ngựa buộc chặt lạixong ngồi xuống đối diện với hắn.
“Này ! Muốn dừng lại nghỉ ngơi thì xin ngươi thông báo mộttiếng chứ, tránh cho chúng ta phải dán cáo thị tìm người, rắc rối lắm.” Cái người này không xem như bọn họ có tồn tại sao? Lại không tôn trọng họ như vậy !
“Tên ta không phải là ‘Này’ .” Muốn nàng gọi tên hắn lại khó như vậy sao?
“Ngươi biết là ta đang gọi ngươi là được rồi, nam nhân to lớn như ngươi còn tính toán nhiều như vậy để làm gì ?” Nói rồi, Lăng Trúc cầm lấy bánh bao trên bàn mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-lua-the/117600/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.