Tư Nhất Giang không biết Tề Phú là ai mà lại phách lối như vậy.
“Cậu là ai mà hống hách như vậy.”
Tề Phú nhìn vào mặt của Tư Nhất Giang nói một cách bá đạo.
“Tề Phú tôi muốn ai, thì người đó là của tôi.”
Ở đây ai mà không biết đến Tề Phú.
Anh là người có quyền lực, chỉ dưới Lôi Lạc Thiên mà thôi.
Tất cả mọi người điều nể mặt Tề Phú.
Anh ít khi nói chuyện, nhưng ra tay thật tàn nhẫn và vô tình.
Bạn của Tư Nhất Giang thường xuyên đến đây, nên biết đến cái tên Tề Phú này.
Cho dù chưa từng gặp mặt, nhưng chỉ cần nghe đến tên Tề Phú, thì cũng phải rùng mình.
“Giang, cậu đừng gây chuyện nữa, côi chừng mắt luôn cả cái mạng này của mình.”
Tư Nhất Giang nghe bạn mình nói vậy, liền lo sợ không dám nói gì thêm.
Tề Phú ôm eo Mạc Gia Yến đi lên lầu,
Lúc này cô không còn ý thức nữa.
Mạc Gia Yến đi đảo qua đảo lại, đụng vào cạnh bàn làm chân cô bầm tím.
Tề Phú thấy vậy trong lòng chua sót, anh liền bế cô lên.
Đi đến hành lang Mạc Gia Yến đột nhiên cự quậy.
“Buông tôi ra, anh là ai mà lại ôm tôi.”
Mạc Gia Yến đánh đập loạn xạ trên người anh.
Tề Phú bực bội lên tiếng.
“Đừng lộn xộn.”
Anh bế cô về phòng của mình, bước vào cửa Tề Phú để Mạc Gia Yến xuống.
Mạc Gia Yến nhìn anh rồi đột nhiên khóc òa lên.
Cô đứng trước mặt Tề Phú, tay nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt cường nghị của anh nói.
“Anh thật là xấu xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-hac-dao-cung-chieu-vo-sat-thu/1325103/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.