Lôi Lạc Thiên bắn vào tay phải, đang cầm súng của Việt Vũ.
Súng từ trên tay Việt Vũ rơi xuống mặt đắt.
Máu tươi từ miệng vết thương tuôn trào ra ngoài.
Việt Vũ dùng tay phải đặt lên miệng vết thương, sắc mặt anh vẫn bình tĩnh như cũ.
Không hề sợ hải, không một tiếng kêu đau, không một tia khuất phục.
Lôi Lạc Thiên tháng thưởng nhất những người giống như Việt Vũ.
Anh muốn Việt Vũ làm thủ hạ của mình.
Một người trung thành như Việt Vũ, Lôi Lạc Thiên rất cảm phục, anh muốn thử thách lòng trung thành của Việt Vũ.
Lôi Lạc Thiên đá vâng khẩu súng của Việt Vũ trên mặt đắt sang một bên.
Anh nhìn về phía Lôi Lạc Bằng, đi đến trước mặt ông.
Lôi Lạc Thiên vương khẩu súng trong tay lên, chỉa thẳng vào người của Lôi Lạc Bằng.
Lúc này Lôi Lạc Khánh từ bên ngoài xông vào, anh nhìn thấy cảnh này liền xông tới.
Chặn trước mặt Lôi Lạc Bằng, anh biết ba anh đã làm nhiều việc có lỗi, với gia đình của Lôi Lạc Thiên.
Nếu có thể dùng tính mạng của mình, để chuột lại lỗi lầm của ông, anh sẽ nguyện ý.
“Thiên, em hẩy tha thứ cho ba anh.
Nếu như trong lòng em không thể nào bỏ xuống được mối thù hận này.
Anh tình nguyện dùng tính mạng của mình thay ba anh chiệu tội.”
Lôi Lạc Bằng nghe Lôi Lạc Khánh nói vậy, ở ngoài mặt thì tức giận, nhưng trong lòng thì vui sướng vô cùng.
Ông rất yêu thương Lôi Lạc Khánh, nhưng vì tôn nghiêm và mặt mũi của một người làm cha.
Ông không thể nào tỏa ra sự yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-hac-dao-cung-chieu-vo-sat-thu/1325098/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.