Nam Thiên Dục bị thương không được để truyền ra ngoài cho nên việc chăm sóc hắn đều do một tay Thượng Quan Mai Ngọc đảm nhiệm.
“ Đệ Đệ ta đi rồi hả? ” nhìn xung quanh phòng không nhìn thấy Thượng Quan Vân và Tề Cảnh nên nàng mới hỏi người bị thương trên giường.
“ Hắn về nha môn xử lý việc của hắn rồi ” Nam Thiên Dục hừ nhẹ trả lời. Hắn mới là người bị thương đâu phải tên Thượng Quan Vân kia đâu mà, không lo lắng cho hắn mà vừa vào phòng đã hỏi tên kia.
“ Đến giờ uống thuốc rồi ” Nàng đem thuốc thổi nguội rồi đưa cho hắn nhưng hắn vẫn ngưng mắt nhìn nàng không nhận lấy chén thuốc.
“…”
“ Sao vậy? Làm sao lại nhìn ta chằm chằm như vậy? ”
“ Ta đang bị thương không thể tự uống thuốc được, nàng không thể đút thuốc cho ta uống hả”
Thượng Quan Mai Ngọc nghe hắn nói như vậy thì nhìn hắn rồi cũng đút thuốc cho hắn.
Đút thuốc thôi mà sao không nói ngưng mắt nhìn nàng làm gì chứ.
Nam Thiên Dục giải quyết xong chén thuốc thì cũng là một lúc sau. Thượng Quan Mai Ngọc đang thu dọn thì Tề Cảnh xông cửa vào.
Tề Cảnh than nhẹ trong lòng phá hỏng chuyện tốt của chủ tử nhà hắn rồi. Tề Cảnh lúng túng nhìn vương gia nhà hắn.
“ Vương gia! Là có chuyện nên thuộc hạ mới…” sợ chủ tử nhà hắn tức giận nên phải giải thích trước nhưng nhìn thấy Thượng Quan Mai Ngọc thì chần chừ im lặng.
“ Nói đi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-dich-thi-la-vuong-phi/2244384/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.