Hình Hòa đi theo sau Úy Minh Tuyệt, hai người đến phòng sách của hắn. Vào trong phòng, Hình Hòa vẫn mỉm cười giống như cũ, phảng phất Úy Minh Tuyệt cũng không phải muốn trừng phạt hắn, mà giống như là muốn cùng hắn uống rượu nói chuyện phiếm với nhau.
– Tôi còn tưởng rằng có thể nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của cậu!
Úy Minh Tuyệt hút thuốc, hừ lạnh nhìn về Hình Hòa đang mỉm cười.
– Tôi tại sao lại phải sợ hãi chứ? Minh Tuyệt, tôi theo anh nhiều năm như vậy rồi, có sóng to gió lớn nào mà chưa trải qua đâu!
Hình Hòa vẫn mỉm cười ôn hòa như gió thoảng mây trôi.
– Có đôi khi tôi thật muốn xé toan mặt nạ của cậu, để xem thử bộ mặt thật của cậu là gì! Cậu luôn ngụy trang bằng bộ dạng bình thản, có đôi khi tôi thấy cũng thật sự rất tức giận đấy!
Úy Minh Tuyệt phun ra ngụm khói nhìn Hình Hòa, Hình Hòa có chút không tốt nhíu nhíu mày.
– Minh Tuyệt, tôi chưa từng đóng kịch gì cả! Tôi chỉ cảm thấy rằng nếu như bởi vì những chuyện bi thảm lúc trước mà bài xích mọi người thì sẽ rất mệt mỏi! Minh Tuyệt, anh đó? Có mệt không? Anh luôn ngụy trang mình trở thành một người lạnh lùng, nhưng anh biết anh so với bất kì người nào khác đều muốn được bao bọc trong sự ấm áp, nhưng mà anh lại rất khó tin tưởng vào người khác…
– Im miệng!
Úy Minh Tuyệt cắt đứt lời Hình Hòa:
– Cậu dựa vào cái gì mà nói như vậy?
– Dựa vào tôi, thích anh… Minh Tuyệt, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-dich-nhu-tinh/43178/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.