Sơ Ngữ nghe tiếng gõ cửa, còn tưởng là Giản Diệc Thừa tới sớm, ngẩng đầu nhìn ngoài cửa, ra là đứa nhỏ giao hàng Thiệu Bảo Toàn.
Hôm nay cậu ta không mặc quần áo làm việc, hẳn là ngày nghỉ. Sơ Ngữ vội vàng gọi cậu ta vào, "Mau vào đây ngồi," lại rót một ly nước nóng, "Hôm nay cậu không đi làm hả?"
Thiệu Bảo Toàn bưng ly nước ngồi trên ghế sa lon, có hơi e dè, cười hết sức xấu hổ, "Không đi ạ, không phải, thật ra thì em đã nghỉ làm rồi."
"Hả, sao vậy? Gặp phải gì phiền phức hả?" Sơ Ngữ quan tâm hỏi han.
"Không phải không phải", Thiệu Bảo Toàn vội vàng lắc đầu, "Không phiền phức gì cả, bởi vì em phải về, về quê đi học."
Thiệu Bảo Toàn nói gia đình cậu ấy gặp khó khăn nên phải thôi học giữa chừng đi làm. Kỳ nghỉ hè năm lớp mười một tới Giang Thành làm shipper hơn nửa năm, kiếm được hơn mười ngàn đồng, đủ tiền sinh hoạt và học phí trong một năm, cho nên bây giờ chuẩn bị về quê tiếp tục đi học.
"Đây là chuyện tốt mà, chị đã nói mà, em còn nhỏ, phải chăm lo học hành, đi làm sớm không phải là kế hoạch lâu dài." Tuy là hơi chậm hơn người khác nhưng cũng không tính là muộn, trong lòng Sơ Ngữ cũng vui giùm cậu ấy.
Thiệu Bảo Toàn cười cười, lộ ra hàm răng trắng, "Ban ngày em đi giao hàng, tối về tự học, cũng không bị tuột dốc bao nhiêu, chờ sang năm thi lên đại học em lại lên đây kiếm học phí. Hôm nay em tới đây vì muốn tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-cua-hang-thu-cung/1266320/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.