Người tới là con trai và con gái của Triệu Văn Đức, chị em Triệu Anh và Triệu Bảo Lai. Triệu Bảo Lai còn mặc đồng phục công nhân, có thể thấy họ nhận được tin báo là chạy ngay tới, ngay cả quần áo cũng không kịp thay.
Giang Liên Thành trầm giọng nói, "Xin nén bi thương."
Một câu nói đã chỉ rõ hết thảy, trong nháy mắt nước mắt Triệu Anh rơi xuống, che miệng, luôn miệng nói, "Không thể nào, không thể nào có chuyện này, sức khỏe của ba tôi rất tốt..." Vừa nói vừa đi vào phòng, không tận mắt nhìn thấy cô tuyệt đối không tin ba mình đã qua đời.
Nhưng khi vào phòng thấy người lẳng lặng nằm trên giường, không nhúc nhích, không có biểu cảm, Triệu Anh rốt cuộc khóc thất thanh, "Ba, Anh Tử tới trễ rồi, con xin lỗi ba, thật xin lỗi, Anh Tử bất hiếu, hôm qua hứa đến ăn cơm với ba lại không tới. Thật xin lỗi, ba, ba mở mắt ra nhìn Anh Tử một cái đi..."
Triệu Bảo Lai vẫn còn bình tĩnh, hai mắt đỏ bừng, có thể thấy được anh ta cũng đang cố nén bi thương, hỏi, "Tại sao ba tôi lại chết?"
Giang Liên Thành nói, "Nghi ngờ nạn nhân dùng thuốc ngủ tự sát."
Triệu Bảo Lai gật đầu, đi cùng Giang Liên Thành vào phòng, "bộp" một cái quỳ xuống trước giường Triệu Văn Đức, người đàn ông bốn mươi tuổi khóc giống như một đứa trẻ.
Sinh ly tử biệt khiến cho lòng người chua xót không dứt. Chờ tâm trạng của hai người này ổn định lại cảnh sát mới bắt đầu làm biên bản.
Cùng lúc đó, Giản Diệc Thừa kéo Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-cua-hang-thu-cung/1266317/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.