Bốn người nghe Mạc Vũ nói chắc, đưa mắt nhìn nhau. Võ Thừa Du quay sang lão già nói: “Lão thấy thế nào?”
Lão già gật đầu, không cho ý kiến.
Võ Thừa Du lại hướng mắt nhìn em trai và tên Võ Văn Lương. Cả hai cũng gật đầu không cho ý kiến gì.
“Được lắm, chúng tôi đồng ý!”, Võ Thừa Du hướng Lý Tiềm Xuân nói.
Lý Tiềm Xuân không phải người thiếu tinh tế, để ý thấy hắn từ khi bước vào lều, mắt chỉ một mực nhìn mình, cử chỉ bất nhã đã không lấy gì làm thoải mái. Nghe hắn nói chỉ lạnh nhạt gật đầu. Mạc Vũ mừng thầm nói: “Các vị không còn gì khuất mắt nữa chứ?”
“Không có!”
Mạc Vũ đưa thanh đoản kiếm rạch lấy lớp áo ngoài một đường, lấy ra ba tấm chi phiếu một trăm năm mươi nghìn kim ngân đưa đến tay cho Võ Thừa Du. Nói ra thật là may, ngày lên đường Mạc Vũ nhờ Đinh Bật mở bảo rương lấy tất cả kim ngân bên trong đến ngân hàng ‘Đại Lợi’ quy đổi ra chi phiếu để thuận tiện khi dùng đến. Cậu nhờ Diễm Lan rạch lớp áo, giấu chi phiếu vào trong rồi vá lại phòng ngừa vạn nhất. Nào ngờ lại dùng đúng vào cái dịp chẳng biết tốt hay xấu này.
Mạc Vũ vốn chỉ muốn trêu đùa hai anh em Võ gia một vố. Hành chúng phải chạy đông, chạy tây một chuyến cho bỏ ghét. Nào ngờ cái đỉnh vừa xuất hiện, người trong mặt sợi dây chuyền đã phán ngay như vậy làm sao không để tâm đến được, còn có phần hồi hợp chờ mong. Trong bụng còn dự tính trước chẳng may chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chien-dai-nghiep-truyen/1477900/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.